CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH - Trang 243

“Đây là tập đoàn tư nhân lớn nhất thành phố ta, bố sao mà không biết

được?”. Đỗ Diệu Hoa hỏi lại, “Thế cậu ta làm ở đó à?”

“Anh ấy tên là Trác Thanh Liên, là giám đốc ở đó”. Cô khéo léo nói ra

thân phận của bạn trai mình, nhưng bố cô vẫn được phen giật nảy mình.
“Chính là cái cậu quý công tử có gia sản tiền tỷ mà mẹ con gần đây cứ lải
nhải suốt ấy sao?”

Tịch Nhan một lần nữa gật đầu.

“Con làm sao mà quen được cậu ta?”. Đỗ Diệu Hoa có chút nghi hoặc,

Tịch Nhan vốn giao tiếp không rộng, thường ngày cũng ít ra ngoài, lấy đâu
ra cơ hội để gặp gỡ quen biết người đàn ông có thân phận như thế? Nếu nói
là Triều Nhan thì nghe còn được.

“Bố, bố cũng quen anh ấy mà. Anh ấy trước đây tên là Kiều Dật, cũng

từng ở trong ngõ Tử Trúc”.

“Kiều Dật?”, Đỗ Diệu Hoa lục tung ký ức đi tìm cái tên này, rồi bỗng

nhiên nhớ ra: “À, nhớ ra rồi! Mẹ cậu ta tên là Kiều Quyên, lúc trẻ rất xinh
đẹp, phải không?”

“Cô ấy bây giờ vẫn rất xinh đẹp”. Tịch Nhan cười, “Có điều, thân

phận nay đã khác trước, hiện là phu nhân chủ tịch HĐQT tập đoàn Trác
Thị”.

“Nói vậy tức là, cô ta đã lấy Trác Diệp Phong rồi sao?”

Đỗ Diệu Hoa nhớ lại chuyện năm xưa, không khỏi xúc động. Năm ấy,

trong ngõ Tử Trúc, vì đứa con không cha của mình, Kiều Quyên đã phải
chịu biết bao ánh mắt ghẻ lạnh và khinh miệt của người đời. Ai biết được
thế sự xoay vần, chỉ trong mười mấy năm trời đã đảo ngược càn khôn, một
bước trở thành phu nhân quyền quý khiến bao người ngưỡng mộ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.