CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH - Trang 254

Phó Viêm thấy tình hình có vẻ căng thẳng, hắng giọng giải vây: “Bà

xã ạ, môi hở thì răng lạnh, đều là anh em trong nhà cả. Mà anh thấy anh trai
đối xử với em cũng đâu có tệ, còn tặng xe hơi thể thao làm quà cưới cho
chúng ta…”

“Tặng cái gì mà tặng, đều là em đáng được hưởng mà!”. Thanh Y nói

thầm vào tai Tịch Nhan, “Anh em rất chi là gian xảo, vì muốn theo đuổi
chị, mà tính toán kỹ càng từng đường đi nước bước, không từ thủ đoạn nào
hết. Em nói cho chị biết, anh ta là một cao thủ tình trường, hồi cấp ba còn
thay người yêu như thay áo, lần này cũng phải khó khăn lắm mới hồi tâm
chuyển ý được thế này đấy”.

Trác Thanh Liên không khỏi lo lắng, lung túng, tuy rằng chỉ là chuyện

cũ thời nông nổi, nhưng trước mặt Tịch Nhan vẫn chưa hay biết gì, anh vẫn
cảm thấy hổ thẹn, khó xử.

Ai ngờ Tịch Nhan chỉ thờ ơ một câu: “Thế à?”, ánh mắt vẫn trong veo,

“Ai mà không có quá khứ? Có ai trải qua tuổi trẻ mà chưa từng bồng bột
dại dột đâu? Chính bởi có những ngông cuồng, nông nổi một thời tuổi trẻ
ấy, thì chúng ta mới càng biết trân trọng những gì có được hôm nay”. Lịch
sử ăn chơi hoành tráng của Trác Thanh Liên hồi trung học, cô đã nghe
Tống Anh kể từ lâu. Cô hoàn toàn không để tâm. Bởi Kiều Dật mà cô biết,
đối với chuyện tình cảm, không dễ dàng mở lòng, nhưng một khi đã mở
lòng, thì nhất định là toàn tâm toàn ý.

Sở dĩ Thanh Y ngang nhiên kể xấu anh trai mình trước mặt Tịch Nhan,

là bởi cô muốn “tiêm” trước cho Tịch Nhan một liều “vắc-xin”, để cô
không bị quá khứ của Trác Thanh Liên làm cho sợ hãi mà bỏ chạy.

Cô tuy ước mơ một tình yêu trọn vẹn, đẹp như trong truyện cổ tích,

nhưng cũng không đòi hỏi hoàn thiện tuyệt đối, không tự dựng lên ình một
người yêu hoàn mỹ, không tỳ vết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.