CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH - Trang 256

Trong mắt Tịch Nhan, ánh lên nét dịu dàng trong sáng: “Một người

đàn ông chín chắn, lý trí như anh, đều biết suy tính thiệt hơn, có thể thấy rõ
ràng cuộc tình này đã hành hạ con người ta như thế nào ”.

Khóe mắt Trác Thanh Liên khắc khoải mong chờ: “Nếu em đồng ý lấy

anh, anh sẽ không còn phải lo suy tính thiệt hơn thế này nữa”.

“Mới qua lại có một tháng, đã muốn kết hôn rồi sao?”. Tịch Nhan thẹn

thùng quẹt mũi anh, “Thế có gọi là hôn nhân sét đánh không hả?”

Anh kéo cô vào lòng, tựa cằm lên trán cô, thong thả nói: “Tịch Nhan,

anh muốn sớm lấy em làm vợ”.

“Nếu giờ mà cưới, thì vội vàng quá, mọi người sẽ tưởng là chúng ta vì

“bác sỹ bảo cưới”, hay là mình tổ chức đính hôn trước”. Tịch Nhan tính
cách sao cho vẹn cả đôi đường, “Em gái anh cũng là đính hôn trước, rồi
mới cưới mà”.

Trác Thanh Liên trầm tư hồi lâu, khẽ gật đầu: “Cũng được. Em về

thưa chuyện với bố mẹ, rồi hai nhà hẹn một buổi gặp nhau, cùng chọn ngày
lành tháng tốt”.

Mặt Tịch Nhan thoáng biến sắc, do dự một lúc, cô nói: “Kiều Dật, anh

có thể giúp em tìm một căn phòng để ở được không, em muốn dọn ra
ngoài”.

Chuyện tình yêu giữa cô và Trác Thanh Liên ngày càng phát triển

công khai hơn, nếu cứ tiếp tục ở cùng phòng với Triều Nhan, hiềm khích sẽ
ngày một lớn, khó mà vui vẻ với nhau được.

Trác Thanh Liên đã đoán được tám chín phần nguyên do, anh đáp:

“Vừa hay anh có sẵn một căn hộ, cách trường em không xa lắm. Em cứ dọn
về đó trước, sau này sẽ thành phòng tân hôn cho hai đứa mình”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.