CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH - Trang 275

vào tòa lâu đài… Hồi học cấp hai, mình đã cảm thấy cậu có cái gì đó khác
người, quả nhiên không sai!”

Cái gì mà khác người, chẳng qua là con vịt xấu xí, giữa đám đông,

nhát gan sợ sệt, bị người ta xa lánh, xem thường, thời gian qua đi “vận đổi
sao dời”, vịt con xấu xí chớp mắt hóa thành thiên nga xinh đẹp, lộng lẫy,
điều này e Diệp Quân có nằm mơ cũng không tưởng tượng nổi.

“Đêm Giáng sinh này, lớp cấp hai chúng ta tổ chức họp lớp. Các bạn

hiện đang cư trú tại thành phố C đều phải tham gia. Tịch Nhan, cậu cũng nể
mặt mình một chút chứ?”. Diệp Quân vẫn như ngày nào, hùng hùng hổ hổ,
nhanh mồm nhanh miệng.

“Ok, mình nhất định sẽ tới”. Những ngày mùa đông mưa gió liên miên

thế này, Tịch Nhan ở nhà mãi đến phát chán lên rồi, cũng muốn ra ngoài
thay đổi không khí một chút.

Tối hôm đó, Trác Thanh Liên hiếm hoi lắm mới về nhà đúng giờ.

Bước vào cửa, thấy Tịch Nhan đang đeo tạp dề, bận bịu trong bếp. Anh rón
ra rón rén bước vào, choàng tay ôm chặt eo cô. Tịch Nhan được một phen
đứng tim, quay lại trách yêu: “Anh làm cái gì thế? Làm người ta hết cả
hồn!”

Trác Thanh Liên giành lấy xẻng xúc thức ăn trong tay cô: “Vợ anh vất

vả rồi. Hôm nay để anh giúp một tay!”

Tịch Nhan thấy rõ, ánh mắt anh ánh lên niềm vui, những lo lắng thời

gian qua biến mất không còn dấu vết.

Trác Thanh Liên xào nấu mấy món sở trường, còn mở một chai rượu

vang. Ngồi bên bàn ăn, cô cười hỏi anh: “Sao rồi anh? Nghiệm thu xong rồi
đúng không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.