CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH - Trang 285

Tô Hàng có chút ngạc nhiên, anh những tưởng, những nữ sinh kiểu

như Triều Nhan, nhất định là rất kiêu căng, nhìn đời bằng nửa con mắt,
song cô lại vô cùng tự nhiên thoải mái, xinh đẹp nhưng không tự kiêu.

Ngoài hành lang ánh nắng lung linh, chiếu rọi lên người con gái mà

nét yêu kiều đã được cả trường công nhận. Mắt sáng răng trắng, nụ cười
xinh tươi, như thiên sứ lạc xuống trần gian, mang theo vầng hào quang mặt
trời bẩy sắc.

Tô Hàng sau cơn xúc động lại thấy xấu hổ, rõ ràng là vừa gặp người ta

đã trúng ngay tiếng sét ái tình, vậy mà sao lại để phía nữ chủ động? Anh
chìa tay ra, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay Triều Nhan.

Đỗ Triều Nhan khi đó, là người tình trong mộng khiến không biết bao

nam sinh thầm thương trộm nhớ, “tài mạo song toàn” cũng đúng, “khí chất
tài hoa nhan sắc hội đủ” cũng không phải là quá lời khi miêu tả về cô. Chỉ
có người xuất sắc như Tô Hàng, mới xứng với vị trí người yêu đứng bên
cạnh cô.

Hai người họ trở thành cặp đôi thu hút sự chú ý nhất đại học Q, trai tài

gái sắc, không biết tập trung bao ánh mắt hâm mộ. Rất nhiều nam sinh nhắc
đến Triều Nhan trước mặt Tô Hàng, đều một vẻ ghen tỵ. Còn với “con
cưng thiên tử” Tô Hàng, ngoài mặt cười bình thản, nhưng trong bụng đánh
trống mở cờ.

Nói cho cùng, anh cũng là một người ham hư vinh, thích nhận được sự

ngưỡng mộ của người xung quanh.

Trước mặt anh, Triều Nhan rất ít khi kể chuyện gia đình, càng không

bao giờ nhắc tới Tịch Nhan. Cho nên, Tô Hàng trong suốt một thời gian dài
không biết rằng, Triều Nhan ưu tú xuất chúng và “cô em hàng xóm” tầm
thường như Tịch Nhan lại là chị em song sinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.