CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH - Trang 307

Skaters Waltz (Valse trượt băng ), rồi Rumba, Chachacha, hết điệu này đến
điệu khác, vô cùng hứng thú và cuốn hút, như con bướm bay lượn trên
những khóm hoa.

Tịch Nhan nhìn mà trầm trồ thán phục tinh lực dồi dào và kỹ thuật vũ

đạo điêu luyện của chị mình, những điệu chậm cô còn đối phó được, chứ
gặp những điệu tiết tấu nhanh, đòi hỏi bước nhảy mạnh mẽ thì đành chịu
thua. Mặc cho Trác Thanh Liên dẫn dắt tốt đến đâu, kiên nhẫn đến thế nào,
cô vẫn bước lỡ nhịp mấy lần, dẫm cả lên chân anh, đành thất thểu lui ra bên
ngoài.

Trác Thanh Liên khôi ngô phóng khoáng, kỹ thuật vũ đạo lại tinh xảo,

từ phu nhân đến tiểu thư, đều tranh nhau nhảy với anh. Suốt buổi tối, anh
ôm những người phụ nữ khác nhau, nhảy những điệu khác nhau, cô bỗng
thấy mình thật vô dụng, vô công rỗi nghề.

Thanh Y buồn ngủ, Phó Viêm xin phép về trước, đưa cô về nhà. Tịch

Nhan ngồi lại một mình, cảm giác buồn chán càng tăng thêm. Trên sàn Trác
Thanh Liên đang cùng Triều Nhan nhảy điệu Skaters Waltz. Triều Nhan đôi
mắt mơ màng, toàn bộ cơ thể như dính sát vào lòng anh.

Còn Trác Thanh Liên, bóng dáng cao lớn uyển chuyển của anh hết lần

này tới lần khác lướt qua, hết sáng lại tối, cô thậm chí nhìn không rõ gương
mặt biểu cảm của anh …

Tịch Nhan phát hiện ra, mình không thích cái cảnh tượng đang diễn ra

trước mắt cho lắm. Đứng cách nhau có một đọan, nhưng Trác Thanh Liên
khiến cô cảm giác thấy xa lạ, vẻ phóng khoáng và phong lưu của anh,
không giống Trác Thanh Liên mà cô đã biết. Tịch Nhan bỗng cảm thấy cô
đơn, như cô tới một mình vậy.

Tịch Nhan một mình bước ra ban công, tựa vào lan can. Bước ra khỏi

vũ đài sôi động náo nhiệt, bên ngoài là một thế giới hoàn toàn khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.