CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH - Trang 319

Tịch Nhan đã buông xõa mái tóc dài, để tự do rơi trên bờ vai. Làn da

sau khi tắm rửa càng thêm vẻ mịn màng trắng trẻo. Gương mặt ửng hồng, e
ấp ngượng ngùng, càng duyên dáng hơn gấp bội. Dưới ánh đèn, trông cô
càng xinh đẹp, quyến rũ hơn thường ngày, như đóa phù dung bừng nở dưới
ánh trăng, thanh tú, yêu kiều, khiến người ta mê đắm.

Cô cảm nhận được sự trầm mặc của anh, đưa mắt nhìn lên, bắt gặp ánh

mắt long lanh ngời sáng của anh. Trái tim cô như thắt lại.

“Tịch Nhan!”, giọng anh nhẹ nhàng, đôi mắt chan chứa ân tình, “Anh

cũng ghen tỵ, ghen tỵ với người đàn ông tên Tô Hàng kia, ghen tỵ anh ta là
mối tình đầu của em!”

“Ngay từ đầu anh đã biết, em đi họp lớp là sẽ gặp anh ta!”

Trác Thanh Liên gật đầu, đôi mắt long lanh khẽ gợn sóng: “Nhưng

anh không thể ngăn cản em đi gặp anh ta. Mấy phút đứng đợi em dưới lầu.
Với anh dài như cả một đời vậy. Anh thực sự đang đánh cược, đánh cược
xem trong lòng em, anh và anh ta ai quan trọng hơn…”

Nỗi chua xót nhẹ nhàng dâng trong lòng. Cô quay người lao vào lòng

anh, khẽ líu ríu: “Xin lỗi anh, Kiều Dật!”

“Vì sao phải xin lỗi?”

“Là em không tốt, khiến anh phải lo lắng, để anh phải buồn, làm anh

mất lòng tin ở em!”

“Ngốc ạ!”, anh yêu thương ôm cô chặt hơn.

“Kiều Dật!”, cô ghì sát mặt lên ngực anh, thỏ thẻ, “Anh không phải

phiền lòng vì Tô Hàng, anh ta không thể gây ảnh hưởng gì đến cuộc sống
của chúng ta được!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.