“Ừ.”
Cô đi tới trước mặt anh, hơi thô lỗ xoay mặt anh lại, nhìn bên trái một
chút, nhìn bên phải một chút, liên tục xác định ánh mắt của anh là ánh mắt
của Sóc Phong, bây giờ cô mới tin tưởng người đàn ông ở mặt cô là Sóc
Phong, “Tại sao?”
Cô vẫn cho là cô đang cùng một người đàn ông Ả Rập nói yêu
thương! Ngay cả nhân viên quản lý tòa nhà đồ sộ cũng len lén hỏi cô, Sóc
Phong là người Đài Loan hay là người Ả Rập.
“Muốn cắt thì cắt thôi.” Sau khi bọn họ lui tới, Sóc Phongbiết cô có rất
nhiều bạn bè, cô nói anh cần tham dự các buổi sinh hoạt với cô, để cho anh
biết các bạn nữ của cô.
Nhâm Viễn chính là một người trong đó, khi bọn họ gặp nhau thì
Nhâm Viễn mồm nhanh miệng làm tổn hại khẩu vị của Kiều Y Y, tìm một
bạn trai ngoại quốc, Sóc Phongnghe được rất không thoải mái, cho nên…
“Như trước không phải rất tốt sao?” Kiều Y Y lẩm bẩm, quả nhiên là
một người đàn ông giỏi thay đổi, “Bây giờ có cảm giác gì?”
“Cảm giác hối hận.” Anh thành thật trả lời.
Cô cười to, “Tại sao?”
“Vì quá lạnh!” Anh cảm giác khóe miệng lạnh muốn chết.
“Ha ha, ai bảo anh thích dùng râu ria ôm em!” Mặc dù không biết tại
sao anh lại đột nhiên thay đổi, nhưng tối thiểu cô không phải bị anh ôm rồi.
Sóc Phong nhẹ nhàng kéo Kiều Y Y xuống ở trong ngực của anh, “Chỉ
có em là hả hê!” Nói xong, hôn miệng của cô, hôn đôi môi quen thuộc của
cô.