CHỈ MUỐN LÀM ÔNG XÃ CỦA EM - Trang 75

“Em!” Người đàn ông hơi bị nổi điên, đột nhiên đập tay lái một cái,

Trần Uyển cũng không nhúc nhích, hình như đối với việc anh giận dữ đã
thành thói quen.

“Tôi muốn đi về!” Trần Uyển như nữ vương cao quý, kiêu ngạo ra

lệnh.

Người đàn ông nhìn nhìn cô chằm chằm, giống như muốn nhìn thấu

cô, nhưng trên thực tế, từ khi biết cô đến bây giờ, chưa có một khắc nào
anh hiểu được cô, nhưng anh không cam lòng.

Anh nắm chặt cằm của cô, hung hăng hôn môi của cô, Trần Uyển phản

ứng kịp, cho anh một cái tát, người đàn ông quay đầu đi, khóe miệng bị
chảy máu, “Lý Nhân Phong, anh nổi điên làm gì!”

“Tôi nổi điên? Người nổi điên chính là em đó! Em biết anh ta lâu như

vậy, anh ta có nói yêu em không? Không có! Trần Uyển, cho tới bây giờ thì
em vẫn đang nằm mơ giữa ban ngày…” Người đàn ông trong cơn thịnh nộ
nói không lựa lời.

Sắc mặt Trần Uyển khó coi nhìn anh chằm chằm, “Anh biết tôi được

bao lâu, chẳng lẽ tôi đã nói thích anh rồi ssao? Không phải anh cũng giống
như tôi sao, cam tâm tình nguyện tự tìm khổ… Á…”

Anh nắm thật chặt cổ tay của cô, tròng mắt thâm trầm nhìn cô, “Em

nói lại lần nữa?”

Cô biết là cô đang làm tổn thương anh, nhưng giọng điệu của cô

không thay đổi, “Anh và tôi đều thích tự tìm khổ như nhau…”

Tay của cô bị vứt ra, vẽ nên một đường cong xinh đẹp trên không

trung, Lý Nhân Phong nhếnh nhác không nhìn tới cô, “Cút đi! Trần Uyển,
đừng để cho tôi gặp lại cô!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.