CHỈ NHỚ NGƯỜI THÔI ĐỦ HẾT ĐỜI - Trang 150

Cuối cùng, trước khi ngủ, T. bảo:

“Tương lai, nếu còn có dịp trở lại Hà Nội, anh nhớ mời anh Hoàng Cầm trở
lại Chả cá Lã Vọng nha anh.”

Tôi nói:

“Đương nhiên.”

Nhưng tin thi sĩ Hoàng Cầm đã “đi xa” khiến cho sự “đương nhiên” của tôi,
trở thành vô nghĩa.

Dù Chả cá Lã Vọng vẫn còn đó. Đầu con ngõ dẫn vào ngôi nhà hẹp, 4 tầng
vẫn còn đó - - Riêng mẩu bìa cứng dán đầu ngõ, chỉ có hai chữ “Hoàng
Cầm” có thể không còn... Mọi thứ đã đổi thay. Những thay đổi ở cấp số
nhân, theo tôi, với những người đã nhiều tuổi, lại còn có một cuộc sống bão
tố như cuộc sống của thi sĩ Hoàng Cầm.

Trước sau gì, cuộc đời cũng sẽ lặng lẽ khép lại từng chương sách riêng của
mỗi đời người. Cái còn chăng là những con chữ mang tên Hoàng Cầm, đã
và sẽ tìm được cho nó một đời sống khác. Một đời sống mênh mông, thênh
thang giữa vĩnh hằng đất nước.

Mấy năm cuối đời, nhà thơ Hoàng Cầm bị bại liệt sau một tai nạn té ngã.
Tất cả mọi sinh hoạt của ông diễn ra trong một căn phòng nhỏ, trên tầng lầu
thứ tư, ngôi nhà nằm sâu một con ngõ đường Lý Quốc Sư, Hà Nội.

Tùy trình độ, vị trí, cảm quan của mỗi người, cũng như tùy hoàn cảnh, tâm
cảnh riêng mà, ta có những đánh giá, kết luận về sự nghiệp thi ca, nhân
cách đời thường của tác giả tài hoa này.

Dù vậy, về phương diện sáng tác, người ta vẫn có một số tiêu chí căn bản,
để xét định giá trị một tác phẩm. Một sự nghiệp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.