CHỈ NHỚ NGƯỜI THÔI ĐỦ HẾT ĐỜI - Trang 157

Xương, Thịt Đời Sau, Máu Rất
Buồn

“tưởng ai oan khuất vừa quay gót

“xương, thịt đời sau, máu rất buồn!”

(thơ Du Tử Lê)

1.

Những cột đèn lẻ loi, ốm nhom, cố lách mình khỏi những tàn cây du mập ú,
xum xuê, liên lủy rắc mưa lên mặt đường đen. Gương. Nước. Khu parking
bên kia lộ cụt, lác đác dăm chiếc xe kiên nhẫn đợi chủ. Tôi không biết mưa
khi nào. Chỉ nhớ lúc ấy, khoảng chín giờ rưỡi. T. vừa rời Fountain Valley
Regional Hospital về nhà - - Sau một ngày dài lầm lũi theo sau chiếc xe lăn,
đẩy tôi từ khu Emergency Room, tới phòng chụp X-Ray, Cat-Scan... Trước
khi hai securities chuyển tôi lên lầu hai. Phòng 258B. Nơi có một tấm kính
trong suốt, chạy hết chiều ngang căn phòng. Ở đây, ngay khi vừa tới, tôi đã
được chào đón bằng những hồi hú, gào man rợ của bệnh nhân giường
ngoài!

Tôi không hiểu có phải vì mưa đêm, dăm ngọn đèn đường, con lộ cụt,
những chiếc xe không có khả năng tự đi tìm chủ và, sự tĩnh lặng tưởng
chừng đông đá của cả một khu vực rộng lớn, bị những building mái bằng,
vô cảm, trấn ngự, ném tôi vào góc khuất, lãng quên?

Tôi hối thúc T. về, khi những xao xác của bữa cơm chiều đã qua. Cuộc đổi
ca của các y tá trực đã xong. Những thủ tục thăm, khám, dặn dò cuối cùng
dành cho bệnh nhân cũng hoàn tất. Hành lang lặng, vắng chân người. Cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.