CHÍ PHÈO - Trang 37

Thị trút giận xong rồi. Cái mũi đỏ dị xuống rồi lại bạnh ra. Thị hả hê

lắm lắm. Thị ngoay ngoáy cái mông đít ra về. Hắn sửng sốt đứng lên gọi
lại. Ai mà thèm lại! Còn muốn lôi thôi cái gì?

Hắn đuổi theo thị, nắm lấy tay thị. Thị gạt ra, lại giúi thêm cho một

cái. Hắn lăn khèo xuống sân. Ðã lăn ra thì hắn phải kêu: bao giờ chả thế.
Hắn nhặt một hòn gạch toan đập đầu. Nhưng hình như hắn chưa thật say.
Vì hắn nghĩ đập đầu ở đây chỉ thiệt; đập đầu ở đây để mà ăn vạ ai?

Hắn phải tự đến cái nhà con đĩ Nở kia. Ðến để đâm chết cả nhà nó,

đâm chết cái con khọm già nhà nó. Nếu không đâm được, lúc ấy hãy đập
đầu kêu làng. Muốn đập đầu, phải uống thật say. Không có rượu, lấy gì làm
cho máu nó chảy? Phải uống thêm chai nữa. Và hắn uống.

Nhưng tức quá, càng uống càng tỉnh ra. Tỉnh ra, chao ơi, buồn! Hơi

rượu không sặc sụa. Hắn cứ thoang thoảng thấy hơi cháo hành. Hắn ôm
mặt khóc rưng rức. Rồi lại uống. Hắn ra đi với một con dao ở thắt lưng.
Hắn lảm nhảm: “Tao phải đâm chết nó!”. Nhưng hắn lại cứ thẳng đường
mà đi. Cái gì đã làm hắn quên rẽ vào nhà thị Nở? Những thằng điên và
những thằng say rượu không bao giờ làm những cái mà lúc ra đi chúng
định làm.

Trời nắng lắm, nên đường vắng. Hắn cứ đi, cứ chửi, cứ dọa giết “nó”,

và cứ đi. Bây giờ đến ngõ nhà cụ Bá. Hắn xông xông đi vào. Cả nhà đi làm
đồng vắng, chỉ có mình cụ Bá đang nằm nghỉ trưa.

Nghe tiếng hắn, cụ thấy sao bực mình quá! Chính thật thì cụ cũng

đang bực mình. Bởi vì cụ thấy đầu hơi nhức. Cụ đang muốn có một bàn tay
man mát xoa cái đầu. Cũng có lẽ, cụ chỉ muốn bà Tư đừng đi lâu quá thế.
Đi lâu thế, không biết rằng đi đâu? Sao bà ấy còn trẻ quá! Gần bốn mươi
rồi mà trông còn phây phây. Còn phây phây quá đi nữa!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.