CHỈ THUỘC VỀ ANH - Trang 171

Nụ cười lặng lẽ của ông làm cho Delaney mỉm cười. "Có lẽ tôi nên làm

vậy," ông nói khi họ bước về phía sau nhà.

Khi họ tiến vào nhà bếp, bà Gwen ngẩng lên khỏi túi cà rốt non bà đang

cầm trên tay. Đôi mắt bà thoáng nheo lại một chút gần như khó nhận thấy,
và Delaney biết rằng có điều gì đó không ổn.

Khỉ thật! Ai đó đang gặp rắc rối, và nàng ngờ rằng người ấy là Max.

"Dịp đặc biệt gì vậy?"

"Không dịp gì cả. Mẹ muốn làm cho con món con thích." Bà Gwen nhìn

Max và nói với ông. "Mỗi dịp sinh nhật, Laney luôn đòi món cừu tôi nấu.
Những đứa trẻ khác thường muốn pizza hoặc thịt băm viên, nhưng nó thì
không."

Có thể không phải nàng sắp gặp phiền toái, nhưng để đề phòng nàng cố

mỉm cười vui vẻ. "Con có thể giúp mẹ được gì đây

"Con có thể lấy salad ra khỏi tủ lạnh và bày lên đĩa."

Delaney làm theo yêu cầu, sau đó đem mấy cái bát vào phòng ăn. Chiếc

bàn được trang hoàng với những đóa hoa hồng đẹp đẽ, nến sáp ong, Royal
Doulton, và lụa loại tốt. Giống như là một dịp đặc biệt dành cho nàng. Điều
này có thể mang hai ý nghĩa hoàn toàn khác biệt nhau. Rằng nàng nên lo
lắng, hoặc là nàng đã lo ngại vô cớ. Có thể mẹ nàng chỉ đơn giản muốn
thưởng thức một bữa ăn ngon, hoặc là bà đang cố giấu đi tình trạng thực mà
thôi.

Vừa ngồi xuống thì Delaney đã biết rằng đây là trường hợp sau. Có điều

gì đó không ổn trong bức tranh hoàn hảo này. Cuộc nói chuyện trong suốt
bữa tối bề ngoài có vẻ vui vẻ, nhưng tình trạng căng thẳng ẩn ngay bên
dưới. Max dường như không lưu tâm, nhưng Delaney cảm thấy nó dí sát
đầu nàng. Nàng cảm thấy nó trong lúc dùng món đầu tiên và trong khi nàng
đang thưởng thức món cừu với lá bạc hà. Nàng cười đùa và giúp Max tiêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.