CHỈ THUỘC VỀ ANH - Trang 226

với nàng hôm trước, nàng hận anh.

Nàng đã bước đến tận cầu thang trước khi xoay người và tiến đến phái

sau văn phòngc ủa anh. Nàng gõ cửa ba lần trước khi nó mở ra, và Nick
đứng đó trông đáng sợ hơn bao giờ hết trong chiếc áo ấm màu đen. Anh
đứng dồn trọng tâm lên một chân và nghiêng đầu qua bên cạnh. Một bên
chân mày anh nhướng lên vì ngạc nhiên, nhưng anh không nói gì cả.

Giờ khi anh đứng trước nàng, với ánh đèn từ văn phòng làm việc của anh

đang tỏa xuống bãi đỗ xe, Delaney chẳng rõ tại sao nàng lại gõ cửa. Sau
chuyện xảy ra hôm qua, thực sự nàng cũng không chắc mình cần nói gì.
"Tôi có nghe một chuyện, và tôi tự hỏi liệu…" Nàng ngững lại và hít một
hơi dài. Thần kinh của nàng không ổn định và bụng nàng cảm thấy nôn
nao, như thể đã nốc một lượt ba cốc cà phê kem sô cô la kiểu Đức với một
ly rượu. Nàng siết chặt hai bàn tay và nhìn xuống ngón cái. Nàng không
biết phải bắt đầu từ đâu. "Ai đó đã kể cho tôi nghe một chuyện kinh khủng,
và… tôi tự hỏi liệu anh…"

"Được," anh ngắt lời. "Tôi đã nghe hết chuyện vài lần trong ngày hôm

nay. Sự thật là, hồi sáng Frank Stuart cứ theo tôi kè kè ở chỗ làm việc để
hỏi phải chăng tôi đã vi phạm điều khoản trong bản di chúc của Henry. Ông
ta cũng có thể sẽ hỏi em tương tự."

Nàng nhìn lên. "Cái gì?"

"Em nói đúng. Bà Vaughn đã kể khắp với mọi người, và hình như bà ta

tự thêm mắm dặm muối vào câu chuyện."

"Ồ." Nàng cảm thấy đôi gò má nóng bừng và hơi dịch sang bên trái tránh

khỏi ánh đèn. "Tôi không muốn nói về điều đó. Tôi không khi nào muốn
nhắc về chuyện đã xảy ra hôm qua."

Anh tựa vai vào gióng cửa và nhìn nàng qua bóng tối. "Vậy em sang đây

làm gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.