CHÍ TÔN ĐÀO PHI - Trang 333

nghe thấy những lời này của hắn không khỏi kinh ngạc nhìn, hỏi: “Vương
gia không hung dữ, sao lại có thể khiến cháu hoảng sợ chứ?” Tiểu tử kia
cũng không có trả lời vấn đề của ông mà chuyển đề tài, hỏi: “Lão gia gia,
người ra ngoài làm gì vậy ạ?” “Ha ha, ta a, Vương gia dặn dò ta ra ngoài
mua vài thứ về.” Tiểu tử kia ánh mắt sáng lên, vội vàng nắm lấy ống tay áo
của quản gia dường như bám lên người hắn vậy, dùng hai mắt trong suốt
tràn ngập chờ mong nhìn hắn, nói: “Lão gia gia, người mang cháu đi theo
có được hay không?” “Việc này. . .” “Lão gia gia, xin ông thương xót mang
cháu đi cùng đi, người ta vừa mới tới kinh thành, mẹ lại không cho người ta
tùy tiện ra ngoài, người ta cho đến bây giờ còn vẫn chưa có biết kinh thành
có hình dáng như thế nào đâu á!” Nhìn ánh mắt tràn ngập chờ đợi lại ấm ức
của cậu bé, lão quản gia bắt đầu mềm lòng, vội vàng gật đầu nói: “Được
được, mang theo cháu cũng được, nhưng cháu cần phải ngoan ngoãn a”.
“Được, lão gia gia yên tâm, người ta ngoan lắm!” Quản gia quả nhiên mang
theo tiểu tử kia đi trên đường, mà người từ trước đến nay vẫn khôn khéo
như ông, hiện tại lại xem nhẹ một vấn đề cực kì nghiêm trọng, tiểu tử kia
thật sự không biết kinh thành như thế nào hay sao? Vậy tại sao nó lại có thể
xuất hiện trước cửa Lạc Vương phủ được cơ chứ? Cách đó mấy vòng
tường, Thương Diễm Túc và Thương Diễm Hách đang ngồi bên trong thư
phòng, cũng đã bốn năm trôi qua, nhưng trên hai người này dường như lại
không hề lưu lại chút dấu vết gì cả, nếu như có sự thay đổi, thì sự thay đổi
duy nhất chỉ e chính là ánh mắt của Thương Diễm Túc . Tối đen như mực,
khiến cho người ta nhìn không rõ nông sâu, tràn ngập tàn nhẫn và tà vọng,
chỉ e người nào bị hắn coi trọng mà liếc mắt nhìn một cái, ngay cả linh hồn
cũng không nhịn được mà run rẩy. “Mộc gia đã liên hợp cùng với Hoàng
Hậu, chỉ e về sau chúng ta muốn đối phó với bọn họ sẽ khó khăn hơn rất
nhiều.” Thương Diễm Hách khẽ nhăn lại đôi mày kiếm, nói. Thương Diễm
Túc ngay cả mí mắt cũng không có nâng lên một chút nào, lạnh lùng nói:
“Vậy làm cho bọn họ cùng nhau biến mất đi!” Nghe thấy câu nói không hề
có chút tình người nào như vậy, trong mắt Thương Diễm Hách hiện lên một
tia bất đắc dĩ cùng thương xót, thở nhẹ ra một hơi, tiếp tục nói: “Nhưng thật
ra thật không ngờ rằng Thương Diễm Trác lại nạp Mộc Thiên Dao làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.