CHÍ TÔN ĐÀO PHI - Trang 424

Nghe vậy khiến nàng sửng sốt một chút, nhìn ánh mắt khiêm nhường

lại sắc bén của Thương Diễm Túc, lại nhìn bóng dáng quật cường của tiểu
tử kia, còn có biểu tình bình tĩnh lại lạnh nhạt của Lãnh Thanh Nghiên, khẽ
thở dài, xoay người nhìn Thương Kỳ Thụy.

Tất cả mọi người hầu như đều vây quanh bên người Thương Kỳ Thụy,

cả nhà Thương Diễm Túc ba người lại quay lại ghế ngồi của mình, đối với
tiếng động nhốn nháo bên kia lại làm như không thấy, tiểu tử kia cũng khẽ
xoay người qua, sợ hãi nhìn mẹ, hỏi: “Mẹ, có phải con đã làm sai chuyện gì
hay không?”

Sửng sốt một chút, lập tức cười hỏi ngược lại: “Không phải vừa rồi

con nói không có làm sai chuyện gì hay sao?”

Nghiêng nghiêng đầu suy nghĩ, gật đầu nói: “Đúng, con cảm thấy

mình không có làm gì sai a, nhưng mẹ, ngươi cho rằng thế nào? Con có làm
sai gì hay không?”

Nhìn ánh mắt tràn ngập chờ mong lại khẩn trương của bảo bối, Lãnh

Thanh Nghiên trong lòng trở nên ấm áp, không khỏi càng ôm chặt nó vào
lòng, nhẹ giọng nói: “Không có làm sai, cục cưng khiến cho mẹ thật là cảm
động nha”.

Lúc này ánh mắt của tiểu tử kia tỏa sáng, càng thêm ôm chặt mẹ,

khuôn mặt hai người cùng kề sát một chỗ, cọ a cọ, khanh khách cười nói:
“Mẹ là tốt nhất, cục cưng yêu mẹ nhất!”

Thương Diễm Túc mỉm cười nhìn hai người bên cạnh, đưa tay kéo

bọn họ vào trong lòng, tiểu tử kia cũng không chút nào khách khí vươn tay
đem nửa người bám vào người phụ thân, một nhà ba người hoàn toàn
không thèm để ý đến tình huống xung quang, cực kì vui vẻ hòa thuận.

“Mẹ, đưa Ban Ban vào trong Kinh thành được không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.