CHÍ TÔN ĐÀO PHI - Trang 486

trận tiếng bước chân rất nhỏ, cửa phòng lặng yên bị mở ra, bóng dáng Sử
Vân Kiều xuất hiện tại cửa.

Dáng người lay động tiến vào trong thư phòng, tùy tay đem cửa thư

phòng khóa lại, ngẩng đầu đầy ái mộ nhìn Thương Diễm Túc, khẽ kêu:
“Vương Gia”.

Thương Diễm Túc không ngừng vận công áp chế lửa nóng trong

người, lạnh lùng nhìn Sử Vân Kiều nói: “Ai cho ngươi vào? Đi ra ngoài!”

Sử Vân kiều lại giống như căn bản không có nghe lời hắn nói, chẳng

những không có đi ra ngoài, ngược lại lại tiến lên trước vài bước, vẻ mặt
mềm mại nhìn Thương Diễm Túc, nói: “Vương gia, vì sao lại đối với Vân
kiều tuyệt tình như vậy? Chẳng lẽ Vân Kiều không tốt sao?”

Thương Diễm Túc lạnh lùng nhìn nàng, cũng không nói gì, đơn giản là

trong cơ thể xao động mãnh liệt, thời điểm Sử Vân Kiều xuất hiện, hắn rốt
cuộc cũng đoán được chuyện gì xảy ra.

Nhìn biểu tình lạnh lùng của Thương Diễm Túc, lại giống như không

có khác bình thường là mấy, Sử Vân Kiều có chút chột dạ, chẳng lẽ Vương
gia hắn không có uống qua chén trà kia?

Tầm mắt chuyển đời đến bên trong cái chén, trong lòng có chút an

tâm, đồng thời lại tiến thêm vài bước, thần sắc buồn bã nhìn hắn, nói: “Hay
là Vương gia cảm thấy Vân Kiều không đủ xinh đẹp?”

Tầm mắt Thương Diễm Túc dường như không chịu khống chế, dừng

lại trên chỗ da thịt lộ ra của nàng, còn có cánh môi anh đào, trước ngực
phập phồng, đều như đang dụ dỗ hắn.

Tay hung hăng bấm lên đùi mình, bắt buộc tầm mắt chính mình dời đi,

thanh âm giống như đi từ địa ngục vực sâu truyền đến, nói: “Ngươi thật to
gan, dám dùng dược với bổn Vương”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.