như vậy, người so với ta vĩ đại hơn không biết nhiều hơn bao nhiêu, ngươi
hà tất phải nhất định là ta chứ?”
Ngọc Liễn Tiêu trong mắt có chút thương tâm, tức giận bĩu môi nói:
“Nữ tử trong thiên hạ nhiều như vậy, so với Lãnh Thanh Nghiên vĩ đại hơn
cũng không phải không có, vì sao ngươi lại chọn nàng ta đâu?”
Chớp chớp mắt, Thương Diễm Trạch vẻ mặt vô tội, nói: “Ta khi nào
thì nói là chọn nàng ấy chứ?”
“Ah? Vậy… Vậy ngươi không phải nói, ngươi nguyện ý vì nàng ta,
ngay cả mạng cũng không cần cơ mà?”
Nói tới Lãnh Thanh Nghiên, vẻ mặt Thương Diễm Trạch lúc này liền
sáng lạn tươi cười, a a, tỷ tỷ a, đã lâu không nhìn thấy, thật muốn bây giờ
có thể gặp được tỷ ấy!
Tươi cười của hắn lại càng khiến cho Ngọc Liễn Tiêu chói mắt, không
khỏi dùng sức dậm chân, nói: “Thương Diễm Trạch, vì sao ngươi không trả
lời vấn đề của ta?”
“A? Cái gì? A, ngươi nói ta… Thất tẩu a? Nàng ấy chính là người mà
ta để ý nhất trên đời này!”
“Ngươi ngươi.. “.
Thương Diễm Trạch đột nhiên cực kỳ bất đắc dĩ thở dài, nói: “Liễn
Tiêu công chúa, ta thấy ngươi tội gì phải vậy chứ? Ngươi thông minh hơn
người, tinh xảo đặc sắc, lại có bộ dạng xinh đẹp như vậy, khẳng định cũng
sẽ có rất nhiều nam nhân theo đuổi muốn ngươi gả cho hắn, tại hạ tạm thời
còn chưa muốn lập gia thất, ngươi cũng đừng làm khó ta nữa đi!”
Những lời này của hắn thực là có chút khiến người ta thương tâm,
Ngọc Liễn Tiêu lẳng lặng nhìn hắn, một bộ biểu tình như là sắp khóc. Nàng