CHÍ TÔN ĐÀO PHI - Trang 837

***

Trong tiểu viện kia, giờ phút này đã là buổi tối, Mộc Ngâm Phong

đứng ở trong sân, ngẩng đầu nhìn trăng sáng trên bầu trời, đột nhiên nhẹ
giọng nói: “Muốn giết nàng nhưng không xuống tay được, lại không thể
buông tha nàng, có lẽ như vậy mới là biện pháp tốt nhất”.

Chỉ là, hắn cũng không biết, rốt cuộc hắn hy vọng Lãnh Thanh Nghiên

có thể sống sót, hay là hy vọng nàng sẽ chết ở trong miệng dã thú ở trong
rừng này.

Chậm rãi nhắm mắt lại, tay nắm chặt, tự nhủ nhẹ giọng lẩm bẩm nói:

“Huyệt đạo bị phong, không thể sử dụng nội lực liền giống như một người
bình thường, sao có thể bình yên thoát được khỏi cánh rừng này? Huống
chi, chỉ sợ nàng cũng không phân rõ được hướng nào mà đi, cũng chỉ lãng
phí thời gian một cách vô ích”.

“Ngươi thực lo lắng nàng sao?”

Phía sau đột nhiên truyền đến một thanh âm lạnh lùng dường như

không có nửa điểm tình cảm, Mộc Ngâm Phong cũng không có quay đầu,
chỉ là khẽ thở dài, nói: “Hiện tại nói điều này cũng đã vô dụng. Đúng rồi,
tam thiếu gia đâu?”

“Không biết, sau khi thả tiểu thư đi, tam thiếu gia cũng không thấy”.

“Phải không?” Mộc Ngâm Phong cũng không có hỏi nhiều, dựa theo

thói quen từ trước tới nay của hắn, hắn hẳn là lại trốn ở nơi nào đó âm thầm
chịu bi thương đi.

Hắc y nhân kia hình như còn muốn nói điều gì đó, nhưng đúng lúc đó,

hắn lại đột nhiên xoay người, nhìn về phía cuối hành lang, quát: “Người
nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.