CHÍ TÔN ĐÀO PHI - Trang 898

Vội vàng đứng lên, bước nhanh đi tới trước mặt Lãnh Thanh Nghiên,

hơi hơi ngăn cản đường đi của nàng, cười nói: “Cô nương, ngươi cứ như
vậy muốn đi đâu? Cho biết được hay không?”

Lãnh Thanh Nghiên ngẩng đầu lạnh nhạt nhìn hắn, lạnh lùng nói:

“Tránh ra!”

Khóe miệng không khỏi kéo xuống, trên mặt tươi cười cũng có chút

ảm đạm rồi biến mất, nói: “Cô nương, làm gì mà phải cự người ngoài ngàn
dặm vậy? Biển người mờ mịt, chúng ta có thể gặp nhau lúc này, đó cũng
chính là duyên phận, bản công tử chỉ là muốn mời cô nương dùng bữa trưa,
cũng chính là vinh dự của cô nương a!”

Người này sao lại có thể không biết xấu hổ như vậy? Lãnh Thanh

Nghiên đôi mày thanh tú nhăn lại, nàng còn có chuyện muốn đi chứng
thực, cũng không có thời gian lãng phí ở đây, hơn nữa, hắn vừa xuất hiện,
lại quấy rầy đến suy nghĩ của nàng.

Khóe mắt dư quang nhìn thấy có một bóng người trong ghế lô trên lầu

ba tửu lâu chợt lóe rồi mất, vội vàng đưa tầm mắt đến đó, tuy rằng nàng
cam đoan nàng không biết người kia, nhưng trong nháy mắt khi nhìn thấy
người kia trong lòng lại kịch liệt rung động, cảm giác quen thuộc kia, đột
nhiên xuất hiện mãnh liệt.

Ánh mắt không khỏi híp lại, nhìn phương hướng bóng dáng kia biến

mất, trực giác muốn tiến lên đi kiểm tra, có điều nàng cũng biết, hành vi
như vậy thật sự là rất đột ngột.

Hứa Mộ Bạch kia thấy Lãnh Thanh Nghiên thế nhưng hoàn toàn

không nhìn đến hắn, thậm chí còn đem ánh mắt dời đến nơi khác, không
khỏi cảm thấy bực bội, dù sao, cho tới bây giờ mọi người bên người đều
đưa hắn nâng cao lên, lại có nhiều nữ tử chủ động đối với hắn yêu thương
nhung nhớ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.