CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 120

Mà phía dưới là một nam nhân khác, dung mạo cũng rất anh tuấn, tuy

nhiên lại không thể nào sánh được với nam nhân tuấn mỹ đang ngồi trên
ghế ngọc kia. Hơn nữa hắn còn đang quỳ, như vậy cho thấy, nam nhân trên
ghế ngọc có thân phận cực kì tôn quý.

Một lát sau, nam nhân kia khẽ động, từ trên ghế ngọc đứng lên. Vẻ

mặt lạnh lùng kiêu ngạo, nhưng lại yêu nghiệt không ai sánh nỗi, như một
tuyệt tác do thượng đế tạo ra. Hắn môi mỏng khẽ câu lên, nói: "Mộc, người
nghĩ xem, lão già kia lại định mưu tính chuyện gì đây?"

"Thuộc hạ không biết ạ!"

"Hừ." Dường như nam nhân kia đã mất hứng, hắn không vui hừ lạnh:

"Năm xưa lão hại ta ra nông nỗi này, nay lại còn muốn làm gì? Tuy nhiên,
ta cũng thật chờ mong. Dù sao chuỗi ngày tiếp theo, chắc chắn sẽ không
nhàm chán." Nói xong, hắn cười lạnh một cái, nụ cười mang theo sát khí.

Mộc bất giác rùng mình một cái. Hắn đi theo Đại giáo chủ cũng lâu

rồi, cho nên liền biết được, nụ cười này có nghĩa... Sắp tới sẽ có một trận
chiến đầy máu tanh...

"Vậy chủ nhân được sẽ làm gì tiếp theo?"

"Ta sao? Đương nhiên là hưởng thụ thật tốt... Nữ nhân mà lão ban tới

rồi!"

Mộc lại rùng mình một lần nữa. Chủ nhân định sẽ làm gì cô nương đó

đây?

"Mộc." Một tiếng kêu vang lên, kéo hắn quay trở lại.

"Vâng thưa chủ nhân."

"Một tháng sau bọn họ sẽ đến đây đúng không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.