CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 138

liền tỉnh ngủ hẳn. Nhưng giờ nghe nàng nói vậy thì cũng đã yên tâm đi ngủ.
Trước khi ngủ còn nói: "Nương tử, bài hát này ta rất thích. Lần sau nếu có
dịp, ta muốn nghe lại lần nữa."

"Được rồi, có dịp sẽ hát cho ngài nghe. Mau ngủ đi."

Lãnh Diệc Thần nghe lời, im lặng chìm vào giấc ngủ. Một lúc lâu sau,

Phượng Dạ Hi cũng vì quá mệt mỏi nên ngủ thiếp đi. Trong lúc ngủ, nàng
cảm thấy tiết trời vô cùng lạnh lẽo, vô thức muốn tìm một chút ấm áp, lại
nép vào một bức tường thịt rất thơm lại dễ chịu. Nàng liền nhắm mắt ngủ
say.

Sau khi thấy người trong lòng đã ngủ say. Lãnh Diệc Thần liền mở

mắt ra. Một đôi con ngươi sáng như bạch ngọc vô cùng tỉnh táo. Chẳng hề
có một chút vẻ buồn ngủ nào...

Nhìn người con gái trong lòng, hắn môi mỏng khẽ nhếch: "Người nắm

tay ta, cùng ta an giấc nồng. Ta nắm tay người, cùng người đi đến muôn
phương?" Lãnh Diệc Thần lại cười tà mị: "Không ngờ nữ nhi của lão lại có
giọng hát hay như vậy, hơn nữa... Nghĩa của bài hát đó cũng không tệ."

Lãnh Diệc Thần của lúc này, vô cùng tà mị, thần thái tỉnh táo lại sắc

bén. Hắn cùng với tên ngốc nghếch khi nãy căn bản không cùng một người.
Môi mỏng cong thành hình vòng cung yêu nghiệt. Dường như đang chế
giễu một điều gì đó.

"Bất quá, dù sao ta đối với nàng cũng là có hứng thú. Vậy thì tạm thời

cứ chơi đùa một chút vậy!"

Nói xong, hắn lại nằm xuống, bàn tay to lớn đan vào bàn tay nhỏ bé

của nàng. Đúng với câu hát khi nãy.

"Người nắm tay ta, cùng ta an giấc nồng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.