CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 142

"Ta..." Trần Quốc Công bắt đầu đắn đo. Lời của Thái hậu và Hoàng

thượng nói rất đúng. Liệu lão... Có nên gả nữ nhi cho Lan Lăng Vương
không?

Hai bên cứ mãi giằng co qua lại, mà hai nhân vật chính của câu

chuyện vẫn cứ im lặng, không nói được lời nào.

Phượng Dạ Hi phải công nhận rằng, chiêu trò của Thái hậu và Hoàng

thượng thật cao siêu. Bọn họ cứ nhắm vào chỗ hiểm của phụ thân mà đánh.
Còn lôi cả Tiên hoàng vào cuộc. Bọn họ thật sự yêu quý Nam Cung Dạ Hi
sao? Hay là có mục đích gì khác? Còn cả, lần trước nàng thấy thái độ cả
Thái hậu đối với Hoàng thượng vô cùng lạnh nhạt, sao bây giờ lại thay đổi
nhanh như vậy?

Nàng yêu thích Lãnh Diệc Thần, đó là sự thật. Thấy hắn ngốc như vậy,

rất muốn ở bên cạnh để bảo vệ hắn, chăm sóc cho hắn, hằng ngày nấu
những nón ngon cho hắn ăn, hát ru hắn ngủ, ngủ cùng hắn... Đó chỉ là
những hành động nàng muốn làm theo bản năng, vì nàng sợ hắn không có
ai chăm sóc. Hơn nữa hắn cũng rất cần nàng, chẳng phải sao? Nhưng...
Thành thân với hắn lại là một chuyện. Như vậy, nàng sẽ trở thành nương tử
của hắn. Sẽ mãi mãi bị ràng buộc ở bên hắn. Mà nàng thì lại không muốn
như vậy, vì nàng nghĩ, mình vốn dĩ không thuộc về thế giới này, lỡ một
ngày mình biến mất, Lãnh Diệc Thần đau buồn sinh bệnh thì phải làm sao?

Phượng Dạ Hi không hề hay biết rằng, nàng vốn không chống đối việc

thành thân với Lãnh Diệc Thần, trong tận sâu thâm tâm nàng còn muốn
việc đó xảy ra. Vì Lãnh Diệc Thần tuy ngốc, nhưng ít nhất, ở bên hắn cũng
sẽ không cô đơn, hắn cũng sẽ không đi cưới những phi tần khác, vì hắn quá
ngốc, căn bản cũng không ai đồng ý hôn sự với hắn. Hơn nữa, nàng tin
rằng, Lãnh Diệc Thần không phụ bạc nàng như Dương Diệp. Nhưng nàng
vẫn cố chối bỏ nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.