CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 143

Đúng lúc này, Lãnh Diệc Thần đột nhiên lên tiếng, hắn hướng Trần

Quốc Công, nói: "Nhạc phụ đại nhân. Bản Vương thật sự rất ưa thích
nương tử, xin ngài gả nương tử cho ta."

Kẻ ngốc như Lãnh Diệc Thần mà có thể nói được những lời này.

Khiến cả ba người Thái hậu, Hoàng thượng và cả Trần Quốc Công đều
ngạc nhiên đến mức há hốc mồm. Còn Phượng Dạ Hi, nàng không ngạc
nhiên mấy, nhưng trong lòng lại cảm thấy ấm áp tràn lan.

"Được không? Thưa nhạc phụ."

"Chuyện này... Nhưng thưa Vương gia, đã từng có một lần, Hi nhi đã

vì ngài mà tự tử." Trần Quốc Công thở dài nói.

Thái hậu gõ bàn, gương mặt bà lập tức trở nên méo mó, bà quát khẽ:

"Trần Quốc Công, sao ngài lại nói như vậy?" Chuyện này bà đã phải tốn rất
nhiều công sức mới giấu được Thần nhi. Nay lại lòi ra, vậy chẳng phải
Thần nhi lại đau lòng sao?

"Mẫu hậu à, chuyện này sớm muộn gì Nhị đệ cũng biết. Thôi thì cứ để

Trần Quốc Công nói vậy." Lãnh Thiên Hựu dịu dàng trấn an Thái hậu.

"Nhưng mà..."

"Cái gì? Chuyện này là sao?"

Lãnh Diệc Thần mở to hai mắt đầy kinh ngạc. Gương mặt tuấn mỹ

ngập tràn vẻ khó tin cùng buồn bã, tự trách mình. Đôi mắt to tròn ngập
nước, chỉ chờ trào ra.

"Tại sao nương tử lại tự tử?"

"Vương gia... Chuyện này rất khó nói?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.