CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 205

còn nam nhân kia bị thương mà thôi. Thế nhưng sao lúc nãy nàng không
phát hiện ra nhỉ?

Vội vã kéo nam nhân ngồi dậy. Phát hiện ra sắc mặt y tái nhợt, vết

thương trên vai không ngừng chảy máu, đã nhộm đỏ cả một bên vai, chảy
dài xuống cánh tay rồi. Nàng dùng hết sức lực để kéo y ra, sau đó lại lôi y
lên giường. Kiếm quanh phòng mình một lát liền tìm ra hộp sơ cứu mà
ngày trước đã kêu Linh Nhiên để sẵn ở trong phòng.

"Xin lỗi, ta mạo phạm rồi." Nói rồi, nàng kéo y phục của nam nhân

xuống đến bụng. Cẩn thận băng bó, chữa trị, cầm máu cho y. Trong suốt
quá trình nàng làm, mày kiếm của y đều nhăn lại, tỏ vẻ rất khó chịu.

Sau khi xong xui, nàng liền phát hiện ra... Y bị đang bị sốt cao. Cả

người nóng hầm hập. Nếu cứ tiếp tục như vậy, y sẽ chết mất.

Một mặc nàng lo sợ y sẽ bị sốt đến chết, một mặc là nàng thật sự

muốn bóp chết y ngay lúc này, đỡ cho triều đình phải tốn binh lực tìm y.
Nhưng nàng lại không làm vậy, vì dù sao nàng cảm nhận được y không
phải là người xấu.

Haizz, đành phải hạ sốt cho y trước đã. Phượng Dạ Hi nghĩ linh cảm

của mình không sai đâu, y đích thật là người tốt.

Nghĩ rồi, nàng đi lấy một cái thau đồng và một miếng vải nhỏ. Cho

nước khoảng hơn nửa thau rồi nhún khăn lau vào. Sau khi khăn đã ướt,
nàng mới lau người cho y.

Thầm nghĩ, thân hình của y và Lãnh Diệc Thần sao lại đẹp đến thế?

Cơ bụng sáu múi rõ rệt, săn chắc khỏe mạnh, da thịt lại rất có độ đàn hồi,
đúng là khiến người ta đủ điên cuồng. Chỉ khác một điều là da y màu mật
ong, còn da của hắn lại trắng như sữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.