CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 306

Thấy Phượng Dạ Hi đi ra, y liền lấy tay chống lên khung cửa sổ: "Lên

trên nói chuyện." Sau đó y liền lấy đà, phóng lên trên nóc nhà.

Nàng hừ lạnh một tiếng rồi phóng lên nóc nhà theo y.

"Ngươi muốn nói gì?"

Y nhún nhún vai: "Thật kì lạ, rõ ràng là nàng nói muốn nói chuyện với

ta trước. Chẳng phải sao?"

Phượng Dạ Hi cẩn thận nhớ lại, quả thật có chuyện như vậy.

"Vậy thì nói cho ta biết tên của người đi."

Y ngẫm nghĩ một hồi rồi nói: "Phong Hồn, tên ta là Phong Hồn."

Phong Hồn, thật là một cái tên kì lạ.

"Sao ngươi lại ở đây?"

"Điều này phải là ta hỏi nàng mới đúng chứ, Dạ Hi. Đường đường là

Vương gia, Vương phi một nước, vậy mà lại giả dạng dân thường đi đến
đây." Phong Hồn cười, một nụ cười không vướn bụi trần: "Còn ta chỉ là
một trong vô vàn con người vô cùng bình thường trên cõi đời này mà thôi.
Ta có tự do của ta, muốn đi đâu mà chẳng được." Nói rồi, y ngồi phịch
xuống mái nhà.

Nàng thở dài, sau đó cũng ngồi xuống theo y: "Làm người như ngươi

thật tự do tự tại. Không bị gò bó bởi những nguyên tắc trong cung."

Nghe nàng nói vậy, y liền cười khổ: "Thật sao? Ta lại không thấy như

vậy đâu." Đôi mắt y nhìn lên bầu trời đầy sao, trong mắt không chút tạp
niệm.

Thật là một nam nhân kì lạ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.