CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 307

"À đúng rồi!" Phong Hồn đột nhiên quay sang, hỏi nàng: "Lúc nãy

nàng còn chưa trả lời câu hỏi của ta. Tại sao nàng lại ở đây?"

"Nói cho ngươi liệu có an toàn không nhỉ?" Nàng cười châm biếm:

"Liệu ngươi có bắt ta bán cho bọn buôn người không?"

"Nàng thật biết nói đùa!"

"Đúng, ta chỉ nói đùa thôi! Dạ Hi ta đã cứu ngươi một mạng, cho nên

ta cũng không tin ngươi sẽ làm hại ta." Nàng nói: "Ta cùng chàng đi đến
Giang Nam khảo sát dân tình. Để xem dân chúng ở đó có sống an ổn
không?"

Nghe vậy, Phong Hồn liền nói: "Giang Nam sao? Ta vừa từ nơi đó trở

về." Y như nhớ lại điều gì đó, liền nói: "Dân tình ở đó sống khá tự do tự tại,
chỉ là vì vị tri huyện mới được bổ nhiệm cách đây vài hôm nên dân chúng
lầm than. Lão ta là kẻ thích ăn hối lộ, lại khó nói lý. Chỉ cần ai giàu sẽ
thắng kiện, thế thôi. Hơn nữa lão còn hành hạ dân chúng vô cùng. Còn con
trai của lão nữa, gã ta là một tên hám sắc. Ta khuyên nàng nên coi chừng."

Nàng nghe vậy cười lớn: "Chắc có lẽ ngươi không biết rồi. Dạ Hi ta

đây võ công đầy mình, một mình ta dư sức đánh với mười tên tri huyện đó,
đánh chết luôn con trai lão ta." Thật vậy, dạo gần đây nàng đã lấy lại được
võ công của kiếp trước, hơn nữa còn học được một vài môn võ ở thời cổ
đại này.

"Haha, được được. Ta bắt đầu thích nàng rồi đấy!" Y nháy mắt: "Tiếc

là không thể nói chuyện với nàng lâu hơn được nữa. Ta có việc phải đi
trước. Có duyên sẽ gặp lại." Nói xong, y dùng khinh công phóng trên nóc
của nhà ngồi nhà, tiến sâu vào màn đêm.

Mặc dù Phong Hồn đã nói y chỉ là một người bình thường. Nhưng

nàng lại cảm thấy y không đơn giản chút nào. Ngược lại còn rất nguy hiểm
là khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.