CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 316

Lãnh Diệc Thần gãi gãi đầu: "Chuyện là... Ta cũng chẳng biết làm sao

nữa, chỉ là y phục dơ thôi!"

Nàng xoa xoa thái dương. Chuyện này chắc chắn là do cái tính hậu

đậu của hắn đây mà, đụng một cái là lại làm bẩn y phục, đốn củi thôi mà
cũng làm rách tận hai bộ y phục nữa mà.

"Thôi, để ta đi giặt y phục. Nhưng chàng cũng phải giúp. Nếu không

thì tối nay đừng hòng ăn cơm." Phượng Dạ Hi liếc hắn đe doạ.

"Tuân lệnh nương tử."

Phía sau phủ có một con sông nhỏ, xung quanh có nhiều cây cao và

xanh mọc lên, phủ bóng che rợp cả một vùng, khiến nơi nơi đều mát mẻ vô
cùng, không khí lại vô cùng trong lành. Nhà nhà đều chọn con sông này là
địa điểm giặt y phục lí tưởng. Thím Trần nhà kế bên vừa nói cho nàng biết
sáng nay thôi. Cho nên nàng liền đem hết đống đồ dơ của cả hai ra đây.

"Được rồi!" Phượng Dạ Hi chỉ tay vào thùng gỗ: "Chàng hứng nước

vào thùng đi. Sau đó đặt tấm ván gỗ lên, như thế này này." Nàng làm mẫu
cho hắn: "Sau đó thì chà y phục lên tấm gỗ."

Vốn dĩ Phượng Dạ Hi định tập cho Lãnh Diệc Thần cách giặt y phục,

thế nhưng hắn chỉ làm tốt được lúc đầu thôi. Những cái sau hắn đều làm hư
cả. Bộ thì dơ, bộ thì hắn còn làm rách luôn.

"Nương tử..." Lãnh Diệc Thần mếu máo: "Vi phu lại làm hư y phục

rồi."

Nàng bóp trán: "Chàng né sang một bên, để ta giặt. Còn chàng ngồi đó

mà nhìn cho kĩ, lần sau người giặt sẽ là chàng."

Lãnh Diệc Thần gật đầu, ngoan ngoãn ngồi im mà xem.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.