CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 342

này là gì. Nên ta không biết!"

"Vậy chi bằng để ta đặt tên cho nó đi. Nàng thấy sao?"

Phượng Dạ Hi gật đầu. Dù sao bài hát hay như vậy mà không có tên,

nàng vốn đã tính đặt lâu rồi nhưng vẫn không biết nên đặt tên gì.

"Niệm cố nhân."

"Niệm cố nhân?"

"Đúng vậy."

Nàng nghe xong cái tên này liền cười: "Hay hay, tên hay lắm. Niệm cố

nhân, ta rất thích." Nói xong nàng liền cầm lên một hủ rượu đưa cho hắn,
chính mình cũng lấy một hủ: "Ngồi nói chuyện không thì chán lắm, chi
bằng chúng ta chơi một trò chơi đi."

Lãnh Diệc Thần ngẩn ngơ nhìn nàng, gương mặt xinh đẹp ngây thơ

đang nhìn hắn mà cười, nụ cười này cũng thật quá ấm áp, bất tri bất giác
hắn nói: "Được, nàng muốn chơi trò gì ta cũng chiều." Hắn đưa tay tiếp lấy
bình rượu.

"Vậy chúng ta thi uống rượu. Mỗi người chúng ta được quyền hỏi

người kia những gì mình thích, mỗi câu hỏi đều được đổi bằng một ngụm
rượu. Nếu người trả lời không muốn trả lời câu hỏi của người kia, vậy thì
cũng phải uống một ngụm rượu xem như bị phạt. Ai say trước thì người đó
thua." Nàng cười đắc ý, ván này nàng thắng chắc rồi, vì khi xưa nàng hay
đi tiệc với tổ chức, cũng uống qua vô vàn loại rượu mà không say rồi: "Ta
nói trước là rượu này rất nặng, uống trong chốc lát là liền say đấy."

Lãnh Diệc Thần nghe xong gật đầu, rượu nặng cỡ nào hắn cũng uống

được. Nhìn gương mặt nhỏ nhắn đang đắc ý của nàng, nếu một chút nữa mà
nàng thua thì sẽ tức đến cỡ nào nhỉ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.