CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 376

Bừng tỉnh từ giấc mộng, Phượng Dạ Hi bật người ngồi dậy. Trán đã đổ

đầy mồ hôi, mặt vươn đầy những giọt nước mắt. Nàng bàng hoàng nhìn
xung quanh mới phát hiện đây chính là phủ Trần Quốc Công, là căn phòng
nàng từng ở trước khi xuất giá.

"Tiểu thư, người tỉnh rồi à?" Linh Nhiên từ bên ngoài bước vào, tay

cầm khăn lau mặt và một chậu nước ấm: "Nếu đã tỉnh rồi thì tiểu thư cũng
đừng động, để Linh Nhiên đến giúp người lau mặt và thay y phục. Vết
thương của tiểu thư cũng vừa mới lành thôi, người nên tránh cử động kẻo
lại nứt vết thương thì khổ."

Nàng xoa xoa hai bên thái dương, cảm thấy đầu có chút choáng váng.

Cũng để mặc cho Linh Nhiên muốn làm gì thì làm. Sau khi rửa mặt và thay
y phục, nàng mới hỏi.

"Ta đã ngủ bao lâu rồi?"

"Thưa tiểu thư, người đã ngủ tròn năm ngày rồi ạ!"

"Năm ngày?" Phượng Dạ Hi kinh ngạc cùng bàng hoàng, nàng bất

chấp trên người còn vết thương liền bật dậy leo xuống giường: "Ta phải đi
gặp phụ thân, mau dẫn ta đi gặp phụ thân nhanh lên." Nàng cấp tốc mang
giày vào, sau đó tông cửa chạy ra ngoài.

"Tiểu thư tiểu thư, người từ từ thôi, đừng chạy!" Linh Nhiên hối hả

đuổi theo phía sau, nàng rất sợ tiểu thư bị thương. Nhưng đáng tiếc là tuy
Phượng Dạ Hi bị thương thế nhưng vẫn chạy rất nhanh. Linh Nhiên không
cách nào đuổi kịp.

Chạy đến thư phòng của Trần Quốc Công, nàng đạp tung cửa đi vào,

hét lớn: "Phụ thân!"

Trần Quốc Công đang đọc sách binh thư, vẻ mặt già nua tiều tuỵ hơn

rất nhiều, lão ngước lên, nhìn nàng: "Có chuyện gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.