CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 38

đi trí nhớ trước kia. Bao gồm cả thần và phụ thân muội ấy cũng không nhớ
được." Âm thanh không cao không thấp. Nhìn không ra hắn đang có cảm
xúc gì.

"Nói láo." Lãnh Thiên Hựu quát: "Nếu đã không nhớ được ngươi và

Trần Quốc Công. Thế sao khi nãy nàng còn gọi ca ca, phụ thân?"

Nam Cung Hạo nhướng mày: "Bệ hạ, người thật sự không biết sao?

Dù có mất trí nhớ, nhưng máu mủ ruột thịt vẫn là máu mủ ruột thịt. Hi nhi
có thể gọi một tiếng ca ca, âu cũng là do muội ấy cảm nhận được thần
chính là huynh trưởng của muội ấy." Hắn nói, không có một chút gì gọi là
sơ hở. Khiến cả Thái hậu đa nghi cũng nhíu mày, mặc dù còn rất nhiều nghi
vấn nhưng bà không tiện hỏi ra.

Lãnh Thiên Hựu tiến lại gần Phượng Dạ Hi, hỏi nàng: "Ngươi... Có

còn nhớ người tên là Lãnh Diệc Thần hay không?"

Lời vừa dứt, sắc mặt Nam Cung Hạo và Trần Quốc Công lập tức khó

coi, bọn họ liền chặn trước Phượng Dạ Hi, bộ dạng bao bộc, che chở biết
bao.

"Thưa Hoàng thượng, xin người thứ cho thần thất kính. Thần nghĩ

người cũng biết nguyên do dẫn đến cái chết của Hi nhi. Cho nên, thần hi
vọng người và Thái hậu tạm thời sẽ không nhắc đến Nhị Vương gia trước
mặt Hi nhi." Trần Quốc Công nói một mạch, lão tuy không muốn đắc tội
Hoàng tộc, nhưng lại càng không muốn nhi nữ bảo bối phải đau lòng. Cho
nên đành thất kính vậy.

Phượng Dạ Hi thấy tình cảnh này, nàng cũng đã đoán ra được sáu bảy

phần. Mặc dù không có những kí ức trước của khối thân thể kia. Nhưng
nàng nghĩ, cái tên Lãnh Diệc Thần này rất có thể là nguyên nhân gây ra cái
chết của Nam Cung Dạ Hi này. Cho nên khi nhắc đến hắn, phụ thân và ca
ca mới phản úng kịch liệt như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.