CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 398

Sau khi đã lên đến phòng ngủ, Linh Nhiên nhìn trái ngó phải khắp nơi,

sau đó mới đóng cửa chính và cửa sổ lại.

Phượng Dạ Hi gõ gõ các ngón tay lên bàn, chậm rãi hỏi A Kỳ: "Sao

lúc nãy cô lại bị đuổi như thế?"

A Kỳ thành thật đáp: "Ta từ nhỏ sinh ra trong gia cảnh nghèo hèn.

Mấy hôm trước đột nhiên giặc Nguỵ lại đến, chúng ập vào nhà dân cướp
bốc, nam nhân thì bị bắt đi làm nô lệ, nữ nhân còn trẻ đẹp thì lại bị bán cho
mấy tên quan lớn. Nhà ta vốn nghèo, mẹ già lại bệnh không hết. Thế nhưng
bọn chúng lại..." Nàng nói đến đây liền bật khóc nức nở: "Chúng giết mẹ
ta, sau đó còn muốn bắt ta về để cưỡng hiếp. Ta kiên quyết chống trả, toan
chạy đi thì lại bị chúng truy lùng bắt cho bằng được. Sau đó thì gặp hai vị
ân nhân đây cứu mạng."

"Thật quá đáng!" Linh Nhiên bất bình đứng dậy đập bàn: "Bọn Nguỵ

này quá quắt thật. Ỷ mạnh hiếp yếu, lại cướp bốc của dân. Muội phải đi tìm
và xử lý bọn chúng."

"Muội ngồi yên đó cho ta!"

Linh Nhiên yếu thế ngồi xuống, trong miệng còn hừ một tiếng tỏ vẻ

bất bình.

Nàng lại tiếp tục hỏi: "Thế ngươi có nghe tin tức gì về ca... Nam Cung

đại tướng quân và Lan Lăng Vương gia không?"

A Kỳ lập tức lắc đầu: "Không có, chỉ là nghe nói Nam Cung đại tướng

quân chia binh làm ba hướng, ngài ấy lại tự mình dẫn binh đi giết tướng
địch là Dạ Chú, cả hai giao chiến ba ngày ba đêm, sau đó rơi xuống thác
Lưu Vực, mất tích ở Giang Nam."

"Còn về Lan Lăng Vương gia?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.