CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 405

Linh Nhiên ngoan ngoãn mốc dây vào người bọn chúng, kéo vào trong

bụi cây. Vốn dĩ những sợi dây này là ám khí giết người của nàng, không
ngờ lại dùng vào những việc như thế này.

Sau khi đã thay quân phục vào người, ánh mắt Phượng Dạ Hi chợt

lạnh lùng hẳn đi. Nàng nhanh tay điểm một cái vào cổ Linh Nhiên, nàng ta
không đề phòng mà ngã xuống, ngất xỉu.

"Xin lỗi muội, chuyến này quá nguy hiểm. Ta vẫn là không thể để

muội chịu khổ cùng ta được! Ở ngoài này chờ đi, hi vọng nếu không thấy ta
muội có thể bảo vệ Tuyết Ngân an toàn."

Phượng Dạ Hi nói xong câu này liền dùng khinh công phi vào trong

doanh trại. Dánh vẻ mảnh khảnh nhỏ nhắn của nàng rất nhanh bị người
khác nghi ngờ. Một tên lính chặn nàng lại, hỏi: "Tên kia, ngươi nhìn rất lạ
mắt, sao ta chưa thấy ngươi bao giờ nhỉ? Từ dáng vẻ cho đến gương mặt
đều cực kì xinh đẹp, chả có điểm nào giống nam nhân cả!"

Nàng hắng giọng, giả thành thanh âm của nam nhân: "Doanh trại lớn

thế này, quân binh cũng rất nhiều, ngươi chưa bao giờ thấy ta cũng phải
thôi. Còn về vốc dáng và gương mặt của ta là do từ nhỏ cha mẹ sinh ra có
chút vấn đề, tuy nhiên ta vẫn là nam nhân, ngươi nghe giọng ta mà còn
không rõ hay sao?"

Tên lính kia nghe nàng nói vậy thấy cũng đúng. Vì vốn dĩ Phượng Dạ

Hi có một khả năng giả giọng rất tài, cho nên lúc này gã ta liền gỡ bỏ hết
mọi nghi ngờ, xua xua tay đuổi người: "Thôi ngươi đi đi! Chỗ này ta canh
là được."

"Ta muốn hỏi ngươi chút chuyện." Nàng nói: "Quốc sư hiện đang ở

đâu?"

"Quốc sư? Ngươi hỏi ngài ấy làm gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.