CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 458

Phong Hồn đẩy cửa đi vào căn phòng với ba gian, y đi vào trong gian

phòng ngủ liền thấy một nữ nhân nằm an tỉnh trên giường làm bằng gỗ đào.
Trên gương mặt trắng mịn, hoàn toàn không có lấy một dấu tay nào.

Nàng an tĩnh hít thở, một sự an tĩnh đến kì lạ. Nếu không phải nàng

vẫn còn thở, mạch và tim vẫn còn đập thì y sẽ nghĩ rằng nàng đã chết rồi.

Linh Nhiên thấy tiểu thư của mình gầy đi hẳn một vòng, gương mặt

trắng bệch xuống sắc rõ ràng. Nàng lo lắng chạy đến bên cạnh Phượng Dạ
Hi, rơi nước mắt: "Tiểu thư ơi tiểu thư, người phải chịu khổ rồi. Linh Nhiên
có lỗi vì không bảo vệ được người!"

Phong Hồn nhìn thấy cảnh chủ tớ tình thâm này liền để cho bọn họ ôm

nhau một chút. Một lúc sau liền nói: "Chúng ta mau đưa nàng rời khỏi đây
nhanh lên. Tên Lãnh Diệc Thần đó thông minh như vậy, chắc chắn đã ngửi
thấy mùi khác thường rồi."

"Đúng đó Linh Nhiên cô nương. Vụ phóng hoả cùng với ba trăm nhân

khẩu kia chỉ là để đánh lạc hướng, vốn cũng không dụ được Lãnh Diệc
Thần được lâu. Chúng ta phải đi nhanh thôi!" Minh hộ vệ gấp gáp nói.

"Được được, các ngươi giúp ta đỡ tiểu thư dậy."

Linh Nhiên vươn tay ra, định đỡ Phượng Dạ Hi rời đi, thế nhưng đã bị

Phong Hồn nhanh hơn một bước, y bế nàng lên trên tay, để nàng dựa vào
khuôn ngực cường tráng của mình.

Nguyên hộ vệ ngạc nhiên, từ lúc nào mà cung chủ lại thân thiết với nữ

nhân thế kia? Còn bế nàng ta, hơn nữa là kiểu bế công chúa.

Phong Hồn nhẹ nhàng bế nàng lên, động tác mang muôn phần dịu

dàng cùng cưng chiều, như thể nàng là bảo bối có một không hai của y:
"Chúng ta đi!" Nói rồi y bế nàng đi ra khỏi Lữ Hà cung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.