CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 518

biệt là nấu ăn, nàng nấu rất ngon. Vị của những món ăn này khiến hắn ngất
ngây.

Hắn ăn một lượt hết sạch những thức ăn trên bàn. Có lẽ lâu lắm rồi

Lãnh Diệc Thần mới được ăn ngon như vậy!

"Nếu Hoàng thượng đã ăn xong rồi thì thiếp đi dọn bát đĩa. Chuyện

của Nguỵ quý phi chờ thiếp vào sẽ bàn với ngài."

"Nàng lại tính làm gì nữa đây?" Lãnh Diệc Thần lạnh lùng hỏi: "Theo

như ta biết thì với tính cách của nàng sẽ không dễ dàng chịu khuất phục
như vậy. Vừa mới sáng hôm qua nàng còn kịch liệt chống đối ta, thế mà
sáng hôm nay lại ngoan ngoãn quy phục như thế. Đúng là có điểm không
bình thường."

Phượng Dạ Hi khựng người lại, cảm thấy sống lưng lạnh ngắt bởi bị

ánh mắt của hắn chiếu vào. Nàng từ từ quay đầu lại, mỉm cười: "Chẳng qua
thiếp chỉ là thực hiện nghĩa vụ của một Hoàng hậu thôi mà."

"Cười thật khó coi." Hắn chán ghét nụ cười này của nàng, nó hoàn

toàn không chứa một chút tình cảm nào cả: "Nàng định bỏ trốn?"

Nụ cười vốn gượng gạo nay lại càng trở nên xấu xí hơn. Sắc mặt

Phượng Dạ Hi lúc này rất tệ, nàng lấp bấp nói: "Chỉ là nấu cho ngài một
bữa ăn thôi. Sao lại nghi ngờ ta muốn bỏ trốn?"

"Vì không ai hiểu tâm tư của nàng hơn ta!"

Nàng đình chỉ mọi động tác, chằm chằm nhìn hắn. Đây chẳng phải là

câu nói vu vơ của nàng lúc nãy sao? Sao hắn lại nhớ rõ như vậy?

Không xong rồi, kế hoạch bỏ trốn đã bị hắn phát hiện ra. Nàng chắc

chắn sẽ không trốn thoát được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.