CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 517

"Chẳng phải Hoàng thượng đến đây là muốn ta đi xin lỗi Nguỵ quý

phi sao?" Nàng chậm rãi cắt lời hắn: "Nhưng tiếc quá thưa ngài, thiếp phải
dùng bữa rồi. Hiện tại không rảnh! Hơn nữa dù cho ngài có nói gì đi nữa thì
thiếp vẫn sẽ không đi xin lỗi đâu." Nói rồi nàng cầm bát đũa lên, bắt đầu
dùng bữa.

Lãnh Diệc Thần nghe nàng nói vậy rất muốn phản bác lại, thế nhưng

tính cách nàng quá quật cường, có nói gì đi nữa thì đều trở thành vô ích.
Nghĩ vậy hắn liền liếc mắt nhìn qua bàn ăn. Ngũ món ngũ vị, màu sắc rất
đẹp, hương vị cũng rất hấp dẫn người khác thèm thuồng. Liếc đến một đôi
bát đũa khác ở trên bàn, hắn cười lạnh: "Nàng đây là muốn mời ta dùng bữa
chung sao?"

"Tuỳ ngài nghĩ thôi!" Nàng bỏ bát đũa xuống, chỉ chỉ vào chỗ ngồi

bên cạnh: "Thần thiếp nghĩ Hoàng thượng vẫn chưa ăn sáng, vì trời còn rất
sớm ngài đã đến đây rồi. Nếu đã vậy thì cùng ngồi dùng bữa luôn đi, hơn
nữa ta nấu rất nhiều, có muốn dùng một mình cũng không hết."

Hắn nghe lời nàng, từ từ ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, đột nhiên hắn

có cảm giác của gia đình, ấm áp vô cùng. Thế nhưng nghĩ đến kế hoạch sắp
thành công, hắn liền mạnh mẽ áp chế cảm giác đó vào trong lòng: "Sao
nàng biết trước ta sẽ đến?"

"Vì không ai có thể hiểu tâm tư của ngài hơn ta!"

Lòng hắn chấn động một hồi. Nàng nói vậy là có ý gì?

"Mau ăn đi, thức ăn nguội sẽ mất ngon." Phượng Dạ Hi nhìn thần sắc

của Lãnh Diệc Thần, biết mình đã thành công làm cho hắn kích động. Liền
che giấu vẻ vui mừng trong đáy mắt, nhàn nhạt nói.

Lãnh Diệc Thần cầm bát đũa lên ăn cơm. Từ trước đến giờ nàng chỉ

nấu cho tên ngốc ăn, tuy hắn cũng từng được nếm nhưng mùi vị lại không
rõ ràng như bây giờ. Quả thật... Hoàng hậu của hắn còn rất nhiều tài lẻ. Đặc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.