CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 555

Cười chua xót, nàng phi nhanh đến chỗ hắn, tay như chớp lấy chuỳ

thuỷ trong vạt áo ra, kề lên cần cổ hắn.

Lúc này, cả hai đang ở thế giằng co, ta nhìn ngươi ngươi nhìn ta, vẫn

chưa ai động thủ. Thế nhưng bây giờ... Hai người bọn họ đã chính thức
quay lưng lại với nhau.

"Sai rồi, ta đến để giết ngươi!"

Như biết trước hành động và lời nói của Phượng Dạ Hi, Lãnh Diệc

Thần cười lạnh, cũng không đẩy nàng ra, ngược lại còn nắm lấy tay cầm
chuỳ thuỷ của nàng, ánh mắt bắn ra đạo hàn quang: "Muốn giết ta? Bằng
sức của nàng ư?"

"Đúng vậy!" Phượng Dạ Hi không do dự kề chuỳ thuỷ vào sát cổ hắn:

"Giết ngươi, sau đó giải cứu phụ thân và ca ca, ba người chúng ta sẽ trốn
đi. Tuyệt đối đời này cũng sẽ không đặt chân vào đất Nam Nhạc quốc nữa."

"Nàng nghĩ ta sẽ để cho nàng thực hiện việc đó sao?" Lãnh Diệc Thần

gằng từng chữ, trong lòng bỗng có một loại cảm xúc không nói nên lời, thế
nhưng tất cả đều bị che giấu bởi đôi mắt chứa đầy hàn quang của hắn.

Lãnh Diệc Thần vừa dứt lời, tay liền nhanh như chớp nắm lấy chuỳ

thuỷ đang kề trên cổ mình. Không đợi Phượng Dạ Hi phản ứng kịp thời,
đến khi nàng sực nhận ra thì... Máu từ bàn tay đang nắm chuỳ thuỷ chảy ra,
vô cùng ghê tợn, huyết nhuộm đỏ sang cả tay nàng, từng giọt từng giọt tí
tách rơi xuống đất, tạo thành một vũng máu nhỏ đọng lại trên nền đất lạnh.
Lực đạo trong tay càng thêm siết mạnh, Lãnh Diệc Thần như muốn khảm
sâu vết thương này vào da thịt, vĩnh viễn tồn tại với hắn. Cảnh tượng kinh
hoàng như vậy khiến Phượng Dạ Hi còn có chút khiếp sợ, thế nhưng người
bị thương lại không hề để lộ bất cứ biểu cảm gì trên gương mặt tuấn lãng.

Nhân lúc nàng ngơ ngác, Lãnh Diệc Thần nhanh chóng giật chuỳ thuỷ

từ tay nàng, ném mạnh xuống đất, chuỳ thuỷ vốn dính đầy máu, nay lại rơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.