CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 629

Phong Hồn nheo mắt lại, nguy hiểm nhìn vào ba hộ vệ của mình: "Các

ngươi đây là đang sợ nàng mưu phản, cướp lấy Tiêu Dao cung từ tay bản
cung chủ?"

Ba người Nguyên, Minh, Lôi lập tức im bặt, đầu cúi thấp xuống đất,

không dám ngẩng lên nhìn Phong Hồn.

"Các ngươi im lặng như vậy... Cho thấy bản cung chủ đã nói đúng?" Y

nói, nhưng không nhìn vào ba hộ vệ của mình mà là ngồi xuống cạnh
giường bảo thạch, hai tay vuốt ve gò má trơn nhẵn của Phượng Dạ Hi, cảm
xúc mềm mịn dễ chịu, khiến y bất giác nhéo mạnh nó.

Lôi hộ vệ thấy vậy giật mình, vội hô: "Cung chủ, như vậy là không

hợp với quy củ."

Nguyên và Minh cũng gật đầu đồng ý. Cung chủ làm vậy là vượt quá

lễ giáo. Nam Cung tiểu thư cùng lắm chỉ là ân nhân của cung chủ, vậy mà
cung chủ lại đối với nàng như là những người yêu nhau. Những động tác đó
chỉ có thể dành cho cung chủ phu nhân. Phải chăng cung chủ làm vậy là đã
ngấm ngầm thừa nhận... Nam Cung tiểu thư sẽ là thê tử của ngài ấy?

"Không hợp quy củ thì thế nào? Chỉ cần bản cung chủ muốn thì không

gì là không thể. Hơn nữa ý bản cung chủ đã quyết thì không ai được phép
chống lại. Nếu không có nàng thì liệu cái mạng này của bản cung chủ có
còn trên đời?" Như nhận ra ý chống đối và nghi ngờ của ba hộ vệ, Phong
Hồn quả quyết nói: "Các ngươi yên tâm, bản cung chủ không có ý lập nàng
làm thê. Nhưng ân nợ phải trả. Không hiểu vì sao nàng lại từ bỏ ngôi vị
Hoàng hậu và Lãnh Diệc Thần để bỏ trốn cùng đứa bé trong bụng, nhưng
bản cung chủ nghĩ với tính khí của nàng, một khi đã quyết định rời đi thì sẽ
không bao giờ muốn trở lại nữa. Cho nên cho đến lúc nàng tìm được chỗ ở
mới thì cứ để nàng ở đây. Một phần cũng là để tránh tai mắt của Lãnh Diệc
Thần và để bảo vệ hài tử trong bụng nàng. Một phần là để bản cung chủ trả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.