CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 630

món nợ ân tình này." Trong suốt cuộc nói chuyện y vẫn luôn xưng là "bản
cung chủ", cho thấy y đang rất nghiêm túc.

Khí thế uy nghiêm đó của Phong Hồn đã áp chế được sự kích động

của Nguyên, Minh, Lôi. Khiến bọn họ tâm phục khẩu phục, cũng không
chống đối nữa.

"Tất cả đều nghe theo cung chủ!"

Y xua tay, đuổi ba hộ vệ của mình ra bên ngoài. Khi trong phòng chỉ

còn lại mình y và Phượng Dạ Hi, nỗi lòng bỗng được sáng tỏ.

Dạ Hi, nàng phải mau chóng tỉnh lại đấy!

Hậu cung của Hoàng thượng Nam Nhạc quốc chỉ có bảy mươi hai phi

tần. Giữa chức vị cao nhất là Hoàng hậu nương nương, tiếp đến là Nguỵ
quý phi nương nương. Nhưng dạo gần đây dấy lên một tin đồn, đó là
Hoàng hậu nương nương mất tích đã gần một tháng, hậu cung sắp đổi chủ.
Nguỵ quý phi thường ngày độc sủng hậu cung, quyền lực vô biên, lại là
tam công chúa của Nguỵ quốc, chức vị Hoàng hậu này sớm muộn gì cũng
vào tay ả, đó là điều mà không có ai nghi ngờ gì cả.

Thế nhưng tin này nhanh chóng bị áp xuống. Chính miệng Hoàng

thượng đã nói: "Hoàng hậu chỉ đến chùa Quy Tự ở phía Bắc để thanh tịnh
tu tâm mà thôi. Một khoảng thời gian sau nàng ấy sẽ trở về. Hậu cung vẫn
như cũ do nàng làm chủ."

Lời rồng đã điểm, những lời bàn luận lập tức lắng xuống. Thầm nghĩ

phải chẳng vị Hoàng hậu này có một thế lực ngầm nào đó chống lưng
chăng? Nếu không thì tại sao chỉ là một khí hậu mà vẫn cao cao tại thương
như thế? Hơn nữa gia đình của nàng ta cũng đã ly tán, đâu còn là Nam
Cung tiểu thư cao cao tại thượng khi xưa nữa. Vậy thì tại sao Hoàng
thượng vẫn không phế nàng? Trong chuyện này nhất định có uẩn khúc!!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.