CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 642

đó cho thấy tuy nàng quên đi hắn, nhưng vẫn không thể nào quên đi những
cảm xúc về hắn. Nàng không yêu y, đối với nàng y chỉ là một người bằng
hữu.

Nhưng y cũng không phải là người thích cưỡng cầu. Yêu nhau thích

nhau là phải phụ thuộc vào cả hai. Nếu nàng đã không thích, vậy thì y cũng
không ép.

"Ngươi làm gì vậy? Còn không mau đến đây?"

"Hả à, ta đến ngay đây!" Đôi chân vững bước đi từng bước chậm rãi

tiến đến chỗ mẫu tử nàng. Ít nhất thì vào giây phút này, hãy để y được ở
bên nàng thêm một chút nữa. Vì có lẽ một ngày nào đó, nàng sẽ rời y mà
đi.

Ánh hoàng hôn chiếu rọi vào hoa viên rộng lớn. Ba người ngồi thành

một hình tam giác, cùng nhau ăn uống cười đùa. Người ngoài nhìn vào
không biết còn tưởng họ là một gia đình thật sự.

Thiên Sát giáo phái, nơi tụ tập những sát thủ vô cùng lợi hại của thiên

hạ. Được cai trị bởi tứ đại giáo chủ thần thông quản đại, võ công cái thế,
dung mạo tuấn mỹ vô song. Vốn dĩ tứ đại giáo chủ của nơi đây lúc nào
cũng tĩnh lặng và nguy hiểm. Thế nhưng hôm nay là ngoại lệ, từ lúc chiều
tà, đại giáo chủ đã dùng bồ câu gọi tam đại giáo chủ khác đến để cùng uống
rượu. Khiến cả giáo phái trên dưới ai cũng rét run. Vì giáo chủ của bọn họ
chưa từng uống rượu. Điều kì lạ này xảy ra, chắc chắn là giáo chủ nổi giận
rồi.

Nhưng ngoài tam đại giáo chủ ra thì không ai biết... Thật ra Lãnh Diệc

Thần đang rất buồn.

"Đại ca, huynh đừng uống nữa." Lăng Dạ Tuân nhếch nhác ngồi dậy,

khuyên nhủ: "Tuy đệ ít uống rượu nhưng cũng biết rượu là thứ vô cùng độc
hại. Nếu huynh uống nhiều sẽ dẫn đến nguy hiểm cho cơ thể đấy!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.