CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 669

quân trại thôi. Hôm nay, thánh thượng vừa thâu tóm được Man quốc, đã là
quốc gia thứ tư rồi. Cộng với Nam Nhạc quốc là chính quốc thì hiện tại,
Thiên Trường đại lục còn năm quốc gia chờ thánh thượng thống nhất."

Nàng nghe vậy tim liền thắt lại. Những binh sĩ này đáng lẽ không nên

phải ở đây chịu đau khổ. Bọn họ phải được ở bên cạnh người thân để vui
vẻ. Tất cả cũng là tại chiến tranh do tên bạo chúa đó gây nên. Nếu hắn
không phát động chiến tranh, đòi thống nhất thiên hạ thì những chuyện này
cũng đâu có xảy ra.

Phượng Dạ Hi bỗng nhiên cảm thấy... Mình vô cùng chán ghét hoàng

thất. Đặc biệt là tên Hoàng thượng kia.

Chính hắn đã đẩy hàng ngàn con người rơi vào cảnh đầu rơi máu chảy,

gia đình ly tán, nước nhà toang hoang này. Không chỉ riêng những binh sĩ ở
nơi đây mà còn có tất cả người dân của Thiên Trường đại lục nữa. Tất cả
bọn họ đã, đang và sẽ phải đối mặt với một cơn giông tố mang tên chiến
tranh đầy tâm tối.

Nắm chặt hai bàn tay, nàng lạnh lùng lên tiếng: "Tại sao lại phát động

chiến tranh? Tại sao lại muốn thống nhất thiên hạ?"

Nạp Lan Tĩnh nhướng mi, dường như vẫn chưa hiểu lắm về những

điều mà Phượng Dạ Hi nói: "Cô nương nói vậy là có ý gì?"

Nàng nhào đến, nắm lấy vạt áo của Nạp Lan Tĩnh, gương mặt vô cùng

lạnh lùng, mang đầy sát ý: "Ta đây là đang hỏi Hoàng thượng của các
ngươi. Có phải hắn ta bị úng não rồi không? Rảnh rỗi không đi giúp dân an
cư lập nghiệp mà lại phát động chiến tranh. Hắn có biết chăng việc làm này
của hắn sẽ khiến rất nhiều người nhà tan cửa nát, mất đi người thân bằng
hữu, lưu lạc nơi xứ người? Chưa kể thương vong cũng tăng vô số kể từ khi
chiến tranh xảy ra. Những binh sĩ ở đây họ không đáng để phải chịu đựng
những đau đớn như thế này. Họ nên vui vẻ sống. Người dân lầm than, tiếng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.