CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 680

một đống rơm, trên tay là cây đuốc sáng rực ánh lửa. Hành động của ả
khiến người người hoảng sợ.

Chỉ cần dùng cách này, chắc chắn Thần sẽ trở về bên cạnh ả. Chỉ một

lát nữa thôi, ả sẽ bảo Thần thả phụ hoàng ra. Nguỵ quốc đối với Nam Nhạc
quốc chính là phục tùng cùng tuân mệnh, tuyệt đối sẽ không mưu phản
chính quốc. Chính chàng đang hiểu lầm, vậy thì ả sẽ giúp chàng hoá giải sự
hiểu lầm này. Để chàng hoàn toàn trở về bên cạnh ả, quên đi con hồ ly tinh
kia. Thần yêu là ả, chỉ là chàng hiểu lầm Nguỵ quốc mưu phản nên mới
chối bỏ tình yêu đó mà thôi. Đúng, chính là như vậy.

"Nguỵ quý phi, à không, bây giờ ngươi không còn là quý phi nữa rồi.

Mau bỏ đuốc xuống, nếu không đừng trách bổn tướng ác độc." Nạp Lan
Tĩnh cầm đầu một nhóm binh lính, được giao nhiệm vụ tạm thời cầm chân
Nguỵ Lương Khả lại, chờ Hoàng thượng đến.

Gã chậm rì rì, từng bước tiến đến gần ả ta.

Nhận ra hành động của Nạp Lan Tĩnh, Nguỵ Lương Khả hét to:

"Dừng lại, nếu ngươi còn dám tiến đến một bước nữa thì ta sẽ phóng hoả
ngay lập tức." Ả để cây đuốc lại gần đống rơm, chân cũng không tự chủ mà
lùi một bước.

Nạp Lan Tĩnh thấy vậy hoảng sợ, kho lương thực đó chính là nguồn

thức ăn dự trữ cuối cùng của toàn quân trại. Nếu Nguỵ Lương Khả đốt đi
thì toàn bộ quân binh, tướng sĩ và cả Hoàng thượng đều sẽ chết đói. Vì vậy
nên gã đứng im bất động, không dám tiến tới một bước.

"Được được, ta không tiến. Người mau bỏ đuốc xuống đi!"

"Ta không bỏ!" Nguỵ Lương Khả đột nhiên hét lớn, vẻ mặt điên

cuồng, đầu ngửa lên trời: "Lãnh Diệc Thần, chàng mau ra đây cho ta. Nếu
còn không ra ta sẽ đốt sạch nơi này!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.