CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 681

Nạp Lan Tĩnh nghe vậy sắc mặt tái mét. Tên huý của bệ hạ là đều cấm

kị, bất kể ai nhắc đến đều sẽ bị xử tử. Mà nay... Vị phế phi này lại ngang
nhiên trước mặt nhiều người như vậy hét lên tên của bệ hạ...

Tiếng bước chân trầm ổn từ từ truyền đến. Tiếp theo đó, một thân ảnh

hắc y tiến đến.

"Tham kiến bệ hạ."

"Đứng lên hết đi."

"Tạ ơn bệ hạ!"

Nạp Lan Tư Du nhìn thấy Lãnh Diệc Thần đến liền kéo kéo tay áo của

Phượng Đằng Quân: "Ngươi thấy không? Vị đó là Hoàng thượng."

Cậu ngáp một cái rõ dài: "Đương nhiên là thấy rồi, ta đâu có mù."

"Xí, nói chuyện với ngươi chẳng vui gì cả." Tiểu cô nương hết nhìn

Lãnh Diệc Thần rồi lại quay sang nhìn Phượng Đằng Quân, như phát hiện
ra điểm gì kì lạ, liền hét lên: "A, Quân Quân, ngươi với Hoàng thượng thật
giống nhau. Từ đôi mắt đến mũi, miệng, khuôn mặt, hình dáng và cả bóng
lưng đều giống nhau đến kì lạ."

Phượng Đằng Quân nghe vậy cũng phát hiện ra điểm bất thường, cậu

nhìn chằm chằm Lãnh Diệc Thần. Đôi con ngươi bỗng loé sáng.

Chẳng lẽ có chuyện người giống người kì lạ đến như vậy? Hơn nữa

cậu với Hoàng thượng cũng chưa từng gặp nhau mà lại cảm thấy thân thuộc
vô cùng. Không lẽ...

Mẫu thân, người có chuyện giấu Quân nhi!

Nguỵ Lương Khả nhìn bóng hình mình đã nhớ thương mấy tháng nay,

trong lòng có một loại xúc động dâng trào, nước mắt như chực tràn ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.