CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 726

Phượng Dạ Hi đứng dậy, dắt tay Phượng Đằng Quân đi ra khỏi phòng

bếp: "Vậy thì ta xin cáo lui trước vậy."

Lãnh Diệc Thần gật đầu, chăm chú nhìn theo thân ảnh mẫu tử nàng rời

đi, từ đầu chí cuối cũng không cất nỗi một lời. Chỉ thấy trong mắt là xúc
động thật sâu.

"Giáo chủ!" Mộc từ bên ngoài đi vào, cẩn trọng khai báo: "Đã có tin

tức của Nguỵ đế cùng tàn binh phản loạn. Mời người về lều nguyên soái để
bàn bạc rõ hơn về việc này.

"Ta biết rồi!" Lãnh Diệc Thần đứng dậy, sóng lưng thẳng tắp, ánh

nắng mặt trời chiếu vào càng làm hắn thêm uy nghiêm, bộ y phục giản đơn
trên người cũng không đủ để che đậy phong thái cuồng dã của bậc đế
vương. Ánh mắt hắn lúc này chỉ còn một mảnh lạnh lùng, thần tình xúc
động lúc nãy như bay biến đi đâu mất: "Trở về lều nguyên soái! Còn nữa,
chỉ có lúc ở giáo phái mới được gọi ta là giáo chủ. Còn ở nơi đây và hoàng
cung thì nhất định phải gọi ta là Hoàng thượng."

"Rõ, thưa Hoàng thượng!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.