CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 738

thích ta, bởi vì ta là Ngự Thiên Đế."

Phượng Đằng Quân ngẩng mặt lên nhìn hắn, trong đáy mắt là sự quyết

tâm: "Con muốn đến hoàng cung."

"Thật chứ?"

"Vâng, khác với mẫu thân, con không hề chán ghét hoàng cung gió

tanh mưa máu. Thân là nam nhi đại trượng phu, phải đối mặt với những thứ
đó mới có thể trưởng thành được."

Lãnh Diệc Thần bỗng cảm thấy có một tia hi vọng dâng lên, tiểu tử

trước mặt chính là nguồn sáng của hắn: "Được, vậy thì hẹn con canh tuất*
tối nay, phụ thân sẽ trở lại đưa con và nàng về hoàng cung. Nhưng là Quân
nhi phải nghĩ cách giúp mẫu thân con ở lại."

*Canh tuất: Từ 7h đến 9h tối.

"Chuyện đó thì người cứ để cho con." Cậu vỗ ngực tự tin.

Lãnh Diệc Thần mỉm cười, ôm lấy gương mặt trắng nộn kia hôn một

cái thật kêu. Sau đó liền dùng khinh công rời đi.

Nhưng có một chuyện xảy ra ngoài dự đoán của hai phụ tử Lãnh Diệc

Thần. Đó là sau khi Lãnh Diệc Thần bỏ đi được hai khắc, Phượng Dạ Hi
liền thu dọn hành lý, dẫn theo Phượng Đằng Quân rời đi.

Cậu rất muốn thông báo cho phụ thân, nhưng sự việc xảy ra quá nhanh

và bất ngờ khiến cậu không kịp trở tay, phụ thân lại ở quá xa. Vì thế
Phượng Đằng Quân chỉ còn cách dùng hạt đậu trong tay nải rải dọc đường
đi, làm dấu hiệu để phụ thân tìm thấy.

"Quân nhi, chúng ta rời đi thôi, rời khỏi chốn thị phi này. Có lẽ con

không biết nhưng A Thần thúc thúc chính là Ngự Thiên Đế. Quân nhi có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.