CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 778

hai ả luôn. Sau đó quăng xác qua đây để con cho Tiểu Bạch ăn. Nó chưa
được ăn no mấy bữa nay rồi, mặc dù thức ăn trong cung rất ngon, nhưng
Tiểu Bạch vẫn thích ăn thịt người hơn, tuy là thịt của hai ả này có thể
không thơm ngon, nhưng đủ để Tiểu Bạch no là được rồi." Dứt lời, cậu
nhìn hai ả cười thân thiện. Tiểu Bạch dường như cũng thật cao hứng, cọ cọ
vào người cậu.

Khang Chiêu nghi và Trinh Thục dung không ngờ rằng một tiểu tử

nhỏ con, đáng yêu như vậy mà lời nói thốt ra từ miệng lại có thể tàn nhẫn
như vậy. Nếu như đứng trước mặt bọn họ là hài tử bình thường thì không
nói, còn đằng này... sau lưng hài tử kia là một con bạch hổ cao to... là bạch
hổ đó... Bảo sao hai ả không kinh sợ được!

"Quân nhi!" Thấy người đến là nhi tử của mình, Phượng Dạ Hi vơi bớt

đi phần nào tức giận, vì có ai muốn trông dữ tợn trước mặt nhi tử mình đâu:
"Con đến đây có chuyện gì?"

"Phụ hoàng bảo con gọi mẫu hậu về Lữ Hà cung, người có chuyện cần

nói!" Vừa nói cậu vừa vuốt ve bộ lông óng mượt của Tiểu Bạch.

Mà Khang Chiêu nghi và Trinh Thục dung nghe thấy hai danh xưng

kia liền kinh hãi: "Phụ hoàng? Mẫu hậu? Này tiểu tử, ngươi có biết mình
đang nói gì không? 'Mẫu hậu' chẳng lẽ là đang nói ả tiện nhân này?"

Bọn họ vừa dứt lời, ánh mắt lạnh tanh của Phượng Đằng Quân liền

liếc sang: "Cẩn thận cái miệng của các người, chỉ cần ta ra lệnh cho Tiểu
Bạch xông lên thì vác ngươi đừng hòng toàn mạng. Huống hồ gì, đụng đến
mẫu hậu là gián tiếp chọc tức phụ hoàng. Kì này, các ngươi chết chắc rồi!"
Cậu nhếch miệng cười khinh bỉ, khiến hai ả có cảm giác lạnh tận xương
sống.

Tiểu Bạch như có thể nghe hiểu lời của Phượng Đằng Quân, hướng

Trinh Thục dung và Khang Chiêu nghi ngầm lên một tiếng thật lớn, ánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.