CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 804

Đọc đến đây, mí mắt Lãnh Diệc Thần giật giật liên tục. Thầm nghĩ,

mối quan hệ của nhi tử mình khi nào thì đối với người ngoài lại tốt như
vậy? Còn có, trên đời này liệu có ai giống cậu không, ở trong ngục mà cứ
như ở trên thiên đường, giọng điệu khi viết thư còn hả hê như vậy?

Ngoài ra, trong thư còn chỉ ra cách để hắn đối với nàng dùng kế anh

hùng cứu mỹ nhân.

Lãnh Diệc Thần âm thầm cảm thán nhi tử của mình, chỉ là một hài tử

mà suy nghĩ còn tiến bộ hơn cả người lớn. Quả không hổ danh là Thái tử
tương lai. Xem ra, ngôi vị này hắn có thể an tâm mà truyền cho Quân nhi
được rồi.

"Tất cả nghe lệnh trẫm, tấn công trực tiếp vào căn cứ địch, triệt tận

gốc bọn Ngụy kia. Kẻ nào chém được đầu của Ngụy đế, phong hào!"

Nghe thấy vậy, chúng tướng kích động hơn hẳn, giơ cao binh khí trong

tay lên, hét to: "Triệt quân Ngụy, Ngự Thiên Đế thống nhất thiên hạ. Triệt
quân Ngụy, Ngự Thiên Đế thống nhất thiên hạ."

Khí thế vô cùng to lớn, chỉ với một ngàn quân, Lãnh Diệc Thần tin

rằng cũng đủ để diệt sạch bọn rác rưởi kia.

Đang lúc quân binh hào hứng xông lên, Phượng Dạ Hi đột nhiên gửi

thấy một mùi hương kì dị trong không khí. Nàng tái mặt, hét lên: "Đừng
vội xông thẳng vào căn cứ quân địch. Khắp nơi đều là khí độc, tuy nhiên
đây chỉ là loại khí độc rẻ tiền không đáng kể, nhưng phòng bệnh vẫn hơn
chữa bệnh. Mọi người mau lấy khăn che mũi, miệng lại. Tránh để khí độc
theo hai đường đó vào cơ thể mà ăn mòn." Sau đó quay sang Lãnh Diệc
Thần và chúng tướng đang đứng cạnh hắn: "Hoàng thượng, người mau bảo
binh sĩ dừng lại. Đưa khăn che mặt cho bọn họ. Loại độc này tuy không
đáng kể, nhưng nếu nó theo đường mũi miệng vào được cơ thể thì nguy to."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.