CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 807

đâm đầu vào chỗ chết thế này chứ? Ngụy đế kia có gì tốt, lão ta chỉ lợi
dụng nàng mà thôi. Vậy mà nàng ấy vẫn có thể nghĩ cho lão nhiều như vậy.

Đột nhiên không hiểu tại sao, lồng ngực Phong Hồn siết chặt lại, có

một nỗi bực tức dâng lên từ tận đáy lòng. Vẫn tiếp tục ngồi trên cây quan
sát hành động của đám người Lãnh Diệc Thần. Mà đặc biệt hơn, y vô cùng
chăm chú nhìn Ngụy Vô Song, như thể chỉ muốn làm sao xách nàng về
Tiêu Dao cung, nhốt ở trong đó không cho chạy loạn.

Đồng thời, ánh mắt y chăm chú nhìn sang Phượng Dạ Hi, mang theo

vô vàn sự phức tạp. Mà nhiều hơn vẫn là tình cảm nồng nhiệt khó có thể
che giấu.

Mà bên này, trái với sự lo lắng của Phượng Dạ Hi và tình trạng khá là

vất vả của đoàn người. Phượng Đằng Quân nằm trên chăn êm nệm ấm,
miệng nhồm nhoàm nhai cao lương mỹ vị đem từ Tiêu Dao cung đến, bên
cạnh là Lôi hộ vệ đang nằm ngủ gà ngủ gật.

"Tiểu Bạch này, không biết phụ hoàng có đưa được mẫu hậu đến chưa

nhỉ. Ta ngồi chờ ở đây cũng phát chán rồi, mấy món này ăn mãi cũng thấy
lạc miệng. Xương muốn rục ra luôn ấy." Vừa xoa đầu Tiểu Bạch, miệng
nhỏ vừa lầm bầm: "Hiệu suất làm việc của phụ hoàng kém quá!"

Tiểu Bạch há to miệng hổ, "ngao" lên một tiếng. Sau đó cũng rất vui

vẻ mà ăn cao lương mỹ vị do Lôi họ vệ đem đến.

Mọi chuyện vốn rất thuận lợi theo kế hoạch đã bày ra sẵn, nhưng bất

thình lình, một chuyện không may xảy ra. Cửa ngục bật mở, tiếng bước
chân ngày càng đến gần, cuối cùng dừng lại trước cửa ngục của cậu.

Phượng Đằng Quân âm thầm cảm thấy không ổn, đầu nhỏ ngẩng lên

liền thấy một thân ảnh già nua, râu ria đầy mặt, hốc mắt lõm xuống, trông
xuống sắc vô cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.