CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 878

"Thi độc khác với dịch bệnh, ta không cho phép nàng đi. Chuyện này

cứ để ta giải quyết, nàng chỉ nên ở bên cạnh ta để ta bảo vệ mà thôi."

Mộc đau khổ nhìn phu thê nhà người ta ân ái mắng yêu. Rốt cuộc nhận

ra mình chỉ là bóng đen ngán đường, liền im lặng rời đi.

Phượng Dạ Hi cãi: "Không được, tuy ta không nhận mình tài giỏi,

nhưng theo những gì ta tìm hiểu và những lời Phượng Mẫu nương nương
nói với ta ở trong mộng thì ta chắc chắn, mình mang trong người dòng máu
của Phượng Hoàng bất tử, cho nên sẽ không bị ảnh hưởng bởi bất cứ thứ gì
cả."

"Phượng Mẫu nương nương là ai?"

"Mẫu thân ta!" Nàng cố gắng mở to mắt đối lại với hắn, thân là ngự y,

hơn nữa còn là Hoàng hậu, nghe tin người dân bị bệnh như vậy, nàng
không thể làm ngơ được: "Bà nói rất đúng, bởi ta không bị ảnh hưởng bởi
thi độc và loại mùi hương kì quái của Phỉ Luật. Nếu chuyện dịch bệnh lần
này là do Phỉ Luật gây ra thì ta lại càng phải đi, bởi ta có thể đánh được y."

Lãnh Diệc Thần không nhịn được nữa, liền quát lên: "Nàng không

nghĩ đến an nguy của mình nhưng ta thì rất để tâm. Hi nhi, chúng ta xa cách
năm năm là đủ rồi, ta không muốn phải cách nàng thêm một ngày nào nữa.
Chuyện này cứ để ta lo, nhất định sẽ có cách khác, nàng chỉ cần ở bên cạnh
ta để ta bảo vệ là được. Huống hồ gì nếu chuyện này quả thật là do Phỉ Luật
gây nên thì chắc chắn mục tiêu là nhầm vào nàng, y muốn nàng lộ diện để
lấy máu của nàng."

Nàng giơ tay, vuốt ve gương mặt tuấn lãng kia, hiểu được những lời

hắn nói chỉ vì lo lắng cho nàng, liền cười tươi nhìn hắn: "Ta biết là chàng lo
cho ta, cũng muốn bảo vệ ta, không muốn xa cách ta. Nhưng thân là ngự y,
hơn nữa còn là Hoàng hậu, ta không thể để con dân của mình lâm vào cảnh
lầm than như vậy. Huống hồ gì nếu chuyện này do Phỉ Luật gây nên để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.