CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 879

nhầm vào ta thì ta lại càng phải đi, bởi chính vì ta mà nhiều người phải chết
và chịu cực khổ. Hơn nữa, chẳng phải chàng muốn ta cùng chàng thống
nhất thiên hạ sao? Tuy chúng ta đã thống nhất được, nhưng con dân của
chúng ta là không thể sống an yên dưới đất nước mà chúng ta trị vị. Mà ta,
kẻ được mệnh danh là Phượng Hậu, kẻ cùng chàng trị vị thiên hạ lại ở đây
chịu sự bảo hộ chặt chẽ. Điều đó là không được, bởi vì hiện tại chúng ta
vẫn chưa chính thức ổn định được thiên hạ của mình. Lãnh Diệc Thần à, ta
một việc, chàng một việc, vậy chẳng phải sẽ nhanh hơn sao, chúng ta sẽ có
nhiều thời gian nghỉ ngơi hơn? Hà cớ gì mà chàng cứ phải ôm cả đống việc
vào người mình như thế?"

Những lời nàng nói rất đúng, một chữ cũng không sai, khiến hắn khó

mở lời phản biện được, chỉ có thể ấp a ấp úng: "Nhưng ta không muốn
nàng gặp nguy hiểm!"

"Ba tháng!" Phượng Dạ Hi cười tươi nhìn hắn: "Cho ta ba tháng, ta

hứa với chàng, sau ba tháng ta sẽ bình an trở về, hơn nữa dịch bệnh cũng sẽ
bị loại trừ."

Lãnh Diệc Thần mím môi không nói.

"Thế nào?"

Đối mặt với ánh mắt kiên định và sự cứng đầu của nàng, hắn không

thể làm gì khác ngoài thoả thuận. Khó khăn gật đầu.

"Được rồi, ta cho nàng ba tháng. Sau ba tháng, dù có dẹp được dịch

bệnh hay không nàng cũng phải trở về."

"Cảm ơn chàng!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.